Coffey (USA)

  • English
  • Chinese*
  • Spanish
  • Vietnamese

Returning to Dafa, Recounting On A Year of True Cultivation

Greetings benevolent Master, greetings fellow practitioners! As a child, I gained the Fa with my parents before the persecution started. These past 24 years have gone by in the blink of an eye, and I have since grown and matured. In high school, I cultivated well with my parents, bathed in Dafa’s light and lead my life according to the Fa principles of “Zhen-Shan-Ren”. After high school, I left my parents’ side to pursue higher education. For ten years before my postgraduate studies, I strayed farther and farther away from the Fa, eventually completely losing myself in the fame and fortune of ordinary society, with no way to break free.

I am grateful for Master’s compassionate care and salvation and for not giving up on me, as He arranged for me to come to the United States, where I met my current city’s local practitioners. From the darkest time in my life, I was able to return to Dafa and again begin reading the treasured book Zhuan Falun. Slowly, I began to understand the purpose of cultivation and the responsibilities of a Dafa disciple. I want to take this opportunity at this experience sharing conference to recount my cultivation experiences in my work environment for the past year and report back to Master and share with my fellow practitioners. Please compassionately point out if I have said anything inappropriate.

Clarifying the Truth At Work

Two years ago, after graduating from my graduate university, Master compassionately arranged for my current company to invite me to continue my projects as a contractor, and later I became an official employee. As I began to study the Fa more diligently, I began to open up the environment around me and use many different opportunities to clarify the truth within my company.

About six months after I started my job, I faced a trial of life and death. I had to take an entire week off of work, and at the time I was sent to the emergency room. However, the doctor said he could not find anything wrong with me. In the end, my righteous thoughts prevailed, I was able to throw the medicine aside, and everything was completely fine. When I returned back to work, my concerned boss asked me how I was. I calmly told her about what happened to me the week before and told her about Dafa’s miracles and my faith. I also told her about the persecution of Falun Gong in China. My boss is Indian, and understands the idea of cultivation very well. She was also quite surprised to hear about the persecution. To her delight, I gifted her a small lotus flower that read “Falun Dafa is Good” and “Truthfulness, Compassion, Tolerance”, and thus started my journey of clarifying the truth at work.

A few days later, the only other Chinese person in my work group suddenly told me that his father was sick, and that he was very worried. I thought of what Master said in “Teaching the Fa in the City of Los Angeles”:

“From the day that a Dafa disciple takes up cultivation his whole life is rearranged. In other words, this life of yours is now the life of a cultivator. Nothing is by chance anymore, and nothing will happen just by chance. Everything on your life’s journey is directly related to your improvement and cultivation.”

I didn’t know this older Chinese colleague very well. In the past, I had always wanted to clarify the truth to him, but never had the chance. I realized that Master had arranged this as the perfect opportunity for him to hear the truth. After I sent forth righteous thoughts to ask Master for help, I took a truth clarification lotus flower from my backpack and walked to his desk. I sincerely said to him, “We are the only two Chinese people in this group, and it’s our great fate to be so. In the past I always wanted to tell you this but never had the opportunity. I practice Falun Dafa, and my Master has taught me to treat people with compassion and to be a truthful, compassionate, and tolerant person. Because of my cultivation, my health is very good. My parents cultivate too, and they have not had to take a single pill or go to the hospital in twenty years. I heard that your father is not well, and I thought that I should tell you these nine blessed words: “Falun Dafa is good; Truthfulness, Compassion, Tolerance is good.” If he genuinely recites them, his health will take a turn for the better for sure.”

My colleague smiled as he listened, and then said, “The Falun Gong don’t take medicine and don’t go to the hospital. I know someone who died precisely for this reason.” I then told him what happened to me the week before. I said, “There is no rule in Falun Gong that you cannot take medicine and cannot go to the hospital. For someone like me who hadn’t really cultivated seriously for ten years, last week I had to go to the emergency room for treatment. That was caused by my level at the time. I did not have a cultivator’s mindset, I had a health problem, and then went straight to the hospital. No one reprimanded me, and no one from Falun Gong was going to punish me for doing so. What was miraculous about Falun Gong is that the doctor said he had no way to treat me, but it was through reciting those nine powerful words that I became better and was able to go home from the emergency room in just one day. From another perspective, take my parents for example, their health has always been good, and they have never had any illnesses. For twenty years, they have never had to go to the hospital or take any medications, so you may have heard people say that the Falun Gong don’t take medications and don’t see doctors. But if a person is completely fine and healthy, why would they need to see a doctor?”

After I finished speaking, he seemed to understand and was thoughtfully nodding his head. Later, I helped him quit the CCP and its youth organizations, gifted him a small lotus flower, and wished his father could also hear the truth and have a speedy recovery. He was very grateful. Through clarifying the truth to this Chinese uncle, I broke through my fear of clarifying the truth to Mainland Chinese people. Gradually, I was able to get to know more Chinese people, and I was also able to clarify the truth to them and help them quit the CCP. Thank you Master.

After experiencing this trial of life and death, I truly understood the solemnity of cultivation, and knew that I could not be how I was six months prior, treating cultivation as an everyday leisurely project. Cultivation is the most serious and is of utmost importance. It is the way to improve character and truly walk on a divine path. For this reason, I bought a small whiteboard to put on my work desk and planned to write a few reminder phrases and Fa quotes on it.

Right after I bought the whiteboard, I wrote three phrases on it in Chinese: “Looking within is a magical tool; Always consider others first; He’s right, and I’m wrong, what’s to dispute?” One of my very sociable coworkers was walking past my desk, and curiously asked me what was written on my whiteboard. As I’d previously clarified to the truth to him before, I told him that these were things Dafa disciples must do and told him what they meant in English. He was very excited after hearing this and asked me to send him the phrases through email. I carefully translated the phrases, emailed them to him, and didn’t think more about it. My coworker then forwarded my email to our entire work group, and in the subject line, put “Thoughtful Thought for the day – Courtesy of (my name)”. After seeing this, I was both shocked and happy. I immediately replied to the email and said that these phrases came from my faith, Falun Dafa, and wrote a brief introduction of the practice. Thank you, Master, for arranging this, as this set a great foundation to allow my entire work group to understand and support Dafa in the future.

After working at my job for a year, my company successfully applied for an H1b work visa for me, and I became an official employee. On the day that my H1b visa became effective, I wanted to clarify the truth to every person I knew in our larger work group and send them Dafa’s blessings. I prepared almost one hundred little truth clarification lotuses and made colorful printed cards. On the front, I wrote in large print: “Today is my first day working as an official employee of the company with an H1b visa”. On the back, I wrote the story of the lotus, and on the inside, I explained Dafa’s spread through the world; the Fa principles of Truthfulness, Compassion, and Tolerance; the persecution in China; and wrote some wishes to my colleagues as a Dafa practitioner. That night after work, I quietly put the lotus flowers and cards on the middle of each and every one of their work desks. The next day as they arrived at work, they were all very excited to see the little gift I prepared for them on their desks. Almost every single person came by just to say thanks and to congratulate me on my H1b visa status, and then hung the small lotus flower I gifted them on a very clean and visible place on their desks. Now, little lotus flowers printed with “Falun Dafa is Good” and “Truthfulness, Compassion, Tolerance” have populated my entire work building.

Our company holds an official celebration for most major holidays, like Halloween, Christmas, and Diwali, etc. There are always a lot of employees who attend the events, and I thought to myself, how can I help the employees who I don’t know also hear about the goodness of Dafa? One day, an idea popped into my head that I should perform during the open mic event at our Christmas party. My plan was to sing and have a conversation with a little puppet and convey the three words “Truthfulness, Compassion, and Tolerance” to the audience. This idea came to me very early on, and so I bought the puppet well in advance and named it “Little Lotus”. But for a variety of reasons, up until the day before the event, I still hadn’t prepared the song I wanted to sing. Even so, my desire to save sentient beings came through, as I really didn’t want to miss this opportunity to clarify the truth to my entire company. I asked Master for wisdom, and in the span of just one night and one morning, I was able to choose my background track, edit my music, write my song, learn how to talk and sing with a ventriloquism technique, and rehearse my performance and my opening remarks, all in one go.

An hour before my performance, I sent forth righteous thoughts and asked for Master’s support to not allow any interference or distractions from other dimensions. I asked Master to allow me to perform my act in full, and to allow all sentient beings to peacefully take in my lyrics. As I predicted, the entire performance went very well, and many of my work group colleagues came to support me. They were very moved by a Dafa practitioner’s compassion and determination. Later as I watched a recording of the open mic entertainment, I found that the lively party quieted down as soon as I began to perform. Everyone was listening intently, and all that could be heard were my lyrics and the music. After I finished singing, everyone clapped and cheered. I thank Master for helping impart wisdom on me and supporting me, ultimately allowing me to convey Truthfulness, Compassion, and Tolerance to my entire company.

Collecting Signatures At My Company to Stop Live Organ Harvesting

A week after I gifted all the coworkers I knew with little lotus flowers and cards, I began to gradually clarify the truth to these colleagues regarding forced organ harvesting, and started to collect signatures on a petition to end forced organ harvesting. Next, I will share some of my experiences on this process.

As I was speaking with a caring and considerate female colleague of mine, I began talking about Dafa, and she agreed with my talking points. When I brought up the persecution, she was sympathetic. When I spoke of forced organ harvesting, she was outraged. However, when I brought up signing the petition, she said, “No, I won’t sign”. I was very surprised by her response. She is normally a very easygoing person and stands up for justice. We also have a good relationship, and I subconsciously thought that it would be very easy to get her to sign. However, she was the first person to refuse, and it hit me like a bucket of cold water. I immediately began to look within and found that in my mind, I envisioned and pre-determined each sentient being’s attitude to the truth according to how close of a relationship we had. How could I use such an ordinary standard of a good personal relationship to judge something as sacred as a position on the truth?! I quickly straightened out my thinking, smiled, and told her it was no problem—choosing to sign or not was not that important, as I just wished for her to know the truth. In the future if she understood more and decided she wanted to support the petition, that was fine too. She eagerly agreed.

After this encounter, I knew that this happened because my heart was not in the right place. I quickly changed my attitude and continued to ask other colleagues to sign the petition. After just one day, my entire work group signed the petition, and all that was left was her signature. I wanted to give her another chance, and sure enough that afternoon, I ran into her in the bathroom. This time, it was just the two of us. I casually asked her, “How’s it going, have you understood the situation any better? Do you want to show your support by signing the petition?” This time without hesitation, she said yes. As it turns out, when I straightened out my thinking and looked within, the situation took a turn for the better!

A week into my signature collection, an older colleague from Poland told me that he very much so believed me. After I gifted him the small lotus flower, he read the truth clarification card I attached, and then did more independent research on the persecution himself. He said he was not only very moved by my compassion and determination but inspired that I took the initiative to clarify the truth to each and every person. He said many people have the idea to do great things, but very few people can really take each small step and eventually accomplish what they want to do. He said I was different because I wanted to tell more people about the persecution of Falun Dafa and I wanted to collect signatures to petition forced organ harvesting, and I had followed through. He said he supported me very much and told me that if I needed support on any other projects in the future, I could always ask him. He then told me that he put the little lotus flower on a very clean place on his desk, looks at it every day, and cherishes it very much. After I heard this, I was very moved that a sentient being was able to have such a deep understanding of the truth. At the same time, I felt that Master was encouraging me through this colleague. Thank you Master.

Something else inspiring happened when I was almost done collecting all signatures, and the only people left were some colleagues that I didn’t know too well. I had also gifted them lotus flowers and truth clarification cards, so I made up my mind not to leave a single person out. I sent forth righteous thoughts, and then bravely walked towards these six colleagues. I first began to just talk to a younger male colleague who was about my age, but the other five also craned their necks to listen in on what I was telling him about. After I was able to speak to each colleague and collect their signature, one of them who seemed to be a manager pointed at a group of people not far away from us and told me I should go ask for their signatures too. I looked to where he was pointing, and I said that I didn’t know any of them. He immediately said, “No worries, I know them. Come with me.” He walked towards the group, and I quickly followed along. After we reached the group of colleagues, he said, “You should all come sign this, my friend is collecting signatures.” When the group asked what the petition was about, the manager said, “The petition is in hopes of the downfall of the Chinese Communist Party. The CCP is too evil, you all should come and sign this.” I was surprised and excited to hear him say this. I quickly gave them all the petition and added a few remarks about how Falun Gong is persecuted in China, and that the Chinese Communist Party was behind the forced organ harvesting. All six of these them also signed the petition. After seeing the commotion, gradually a few more of the manager’s friends came by, and after the manager told them they should sign the petition, they all did. Very quickly, every row on my petition was filled, and I even had to make two extra rows for all the signatures to fit. Thank you Master, for arranging this. I’m happy that I did not miss the chance to clarify the truth to these compassionate and pure group of people just because I didn’t know them personally.

Improving my Character Through Work Projects

Because there are not many people in my company who received a job offer right after graduation, I subconsciously felt the need to validate myself to everyone. I worked on two large projects, one of which was the project I was hired to work on. I really wanted to do well on this project and help my company’s profits grow. Because I had this intense desire to validate myself and show off, about six months through when the project was in the last stages before formal operations, it was suddenly terminated by the business owner. The reason was simple: they said that after an internal investigation, they found that the model was flawed, and even shared their test report. After our group reviewed the report, we found that the standards for their investigation were inaccurate, and therefore their results were unsound. At the same time, in the weeks up to their determination that our model was flawed, the business owner had actually used our model to publish an article, in which he detailed all its possible applications.

Our group was very excited, because we thought that our hard work was finally getting recognized, only to realize that the article did not once mention our group, and actually acknowledge the efforts of their own work group. All at once, I felt discouraged by these two incidents, sad that I had been unfairly treated, and resentment from having what was mine taken away from me. I began to advocate for our work group to explain the situation to the business owner and have him give us a fair test report result. However, I immediately realized that this was an opportunity to improve my xinxing. This was a test to see if I could let go of my argumentative nature, need to show off, need to validate myself, inability to be wronged by others, and whether or not my heart would be moved after having what was mine taken away. Later, I dropped the subject, and just let the project be.

These xinxing tests appeared often, and another one of my big projects was also an example. This project was important to the company and was often very successful. However, every time a name of contributors to the project was published, I was never included. I had been on this project for almost a year, but despite all my contributions, it seemed like none of the company’s higher up supervisors knew who I was other than my boss and my colleagues. The funniest part was that my contributions to the project were often very obvious, but no one ever acknowledged me.

This continued for almost a year, almost as if my hard work and additions to the project had not even happened. I understood that this was in order to remove my attachment to fame and validation, so the more I was not praised for my work, the less I said anything. I quietly did what I was supposed to do, removed my attachment to fame, and eagerly gained more work experience. Once I had truly put down this attachment, about one year in, through a series of coincidences my work was finally recognized by my boss, his supervisor, and other project administrators. They were all very happy to see a new model produced, and assigned the entire project to our group. The project was now our group’s responsibility, and we were able to make more connections with those working on similar projects. It is hard to describe how grateful I am, but thank you Master, for helping me slowly remove this attachment layer by layer through working on this project.

Conclusion

I have had many other difficult moments ridding myself of attachments this past year, and moments where I could not set down my human notions. There were many rewarding moments in my truth clarification, and many moments of regret where I missed out on opportunities to clarify the truth. But no matter what, I always remember this piece of Master’s Fa teaching in “Touring North America to Teach the Fa”:

“Don’t dwell on your past mistakes–if you’ve made mistakes, then do well from now on. Don’t think about the things that have happened. Think about how to do well from now on, and become truly responsible to yourself and to sentient beings.”

I am grateful to Master for not giving up on me, allowing me to come back into Dafa, forgiving my past mistakes, and allowing me the opportunity to do better. I can only be diligent in making the most of my time to cultivate and doing the three things well and not waste Master’s boundless compassion and mercy. Thank you Master, thank you fellow practitioners.

緣歸大法,真正實修的一年裡的修煉交流

尊敬的師父好,各位同修好。

我是當年在迫害前跟著父母同修得法的小弟子,現在一晃已經24年過去了,終於成熟理智了。高中前,我跟著父母修煉,沐浴在法光中,一直以“真善忍”法理要求自己。高中後,離開父母到異地求學,一直到研究生畢業近十年,我離法越來越遠,最後迷失在常人的名利情仇中不可自拔。感恩師父的慈悲看護和救度,沒有放棄我,把我安排來了美國,並讓我在人生最黑暗的時候接觸到了當地的大法弟子,從此得以緣歸大法,從新開始捧起《轉法輪》寶書,漸漸明白了修煉的意義,也明白了此時大法弟子的責任。所以想藉法會交流的機會,把這一年裡在工作環境中實修的一些修煉體會寫出來,向師父匯報,和同修交流,若有不當之處,請慈悲指正。

在工作環境講真相

兩年前我從就讀的研究生院校畢業,在師父的慈悲安排下,現在這個公司給我發出了邀請信,讓我以合同工的形式繼續以前我參與得項目,後來又轉為了這個公司的正式員工。隨著學法一步步深入,我開始打開周圍的環境,在公司的利用各種機會和有緣眾生講真相。

在公司上班大概快半年的時候,我經歷了一場生死關,請了一個星期的假,當時被送進了急診室,醫生卻說查不出身體有什麼問題。最後還是正念出來了,把藥一扔,什麼都好了。回到公司上班,老闆關心的問我還好嗎,我就平靜的告訴了她上一個星期我的經歷,並藉此講了大法的神奇和我的信仰,也提到了大法在國內的被迫害。老闆是個印度人,非常理解修煉的事,她也很吃驚國內的迫害。我送給她一個印有“法輪大法好”和“真善忍”的小蓮花,她非常高興。由此開始了我在公司的講真相之路。

幾天后,我們組裡除我之外,唯一的一個中國人突然跟我說他爸最近身體不好,他很犯愁。我想到師父說:

“大法弟子從修煉那天開始,你的一生就已經從新安排了。也就是說你這一生已經是修煉人的一生,任何事情都不是偶然的了,也都不會出現偶然的事,人生路上的一切都與你的提高和修煉有著直接關係。”(《洛杉磯市法會講法》)。

我和這個中國大叔並不熟,之前一直想和他講真相卻沒話題和機會,這次不就是師父把他帶過來聽真相的嗎。於是我在座位上發正念求師父加持後,拿出書包裡的真相小蓮花就去了他的辦公桌。我真誠的對他說:“咱們是這個組裡唯二的中國人了,緣分也是很大了,之前一直想告訴您一件大好事卻沒機會。我是修煉法輪大法的,師父教導我們要與人為善,做到真誠善良忍讓。因為修煉,我的身體非常好,我父母也修煉,他們20年來沒有吃過一粒藥也沒有去醫院。我聽到您父親最近身體不好,我想我應該告訴您九字吉言:法輪大法好,真善忍好。誠心念,身體一定會變好的。”他微笑著聽我講完後問我說:“煉法輪功的都不吃藥不去醫院,我就認識一個人這樣死了的”。我就跟他說了我前一個星期的事,我說:“煉法輪功沒有規定說不准吃藥不准去醫院。像我這樣因為10年了都沒有認真的修煉,上個星期我就去急診了,我也去治療了。那是我自己當時的層次和狀態,沒到修煉人的狀態,身體出問題那就去醫院了,也沒有人說我,也沒有說煉法輪功的誰會懲罰我呀。但是法輪功神奇的就是,醫生都沒辦法解決我身上出現的問題,我靠著念九字真言就好了,一天就從急診室出來了回家了。再從另一個角度講,就像我爸媽,他們身體非常好沒有病,所以20年也沒去過醫院,也沒吃過藥。所以您可能聽到說煉法輪功不吃藥不看醫生。那您說一個人好好的,看什麼醫生呢?”我說完他似乎有所明白,若有所思的在點頭。後來我就給他做了三退,還把蓮花送給了他,並祝福他父親也能聽到真相身體好起來。他再三感謝。經過這次和這個中國大叔講真相,我突破了自己不敢和中國人講真相的怕心,後來陸陸續續的認識到的幾個中國人,我都跟她們講了真相並做了三退。感謝師父。

由於經歷了那個生死關,我真真切切的認識到修煉的嚴肅性,我知道不能再像半年前那樣把修煉當成日常生活的休閒項目了。因為修煉是最嚴肅的,是最殊勝的,是要提高層次跳出人,走向神的。於是我買了一塊小白板放在我工作桌非常顯眼的地方,寫上一些提醒自己的話或法。

剛一買回小白板的時候,我在上面寫了三句話:“向內找是法寶;凡事先考慮他人;對的是他,錯的是我,爭什麼。”一個人緣非常好的同事A路過我的辦公桌,好奇的問我上面寫的是什麼,因為我曾今跟他講過大法真相,我就告訴他這是做為大法弟子要做到的,並用英文跟他翻譯了一遍。他一聽非常高興,請我把這幾個字用中英文寫在郵件裡發給他。於是我就認真的翻譯了一遍發給他了,並沒多想。結果他直接把我給他的郵件轉發給了我們整個大組,並寫標題說 “Thoughtful Thought for the day – Courtesy of Coffey”。我看到後又驚有喜,立刻回復了一句說,這些是來自於我的信仰-法輪大法,並做了簡單的介紹。感謝師父安排,這為日後我們整個組明白、認識和支持大法做了非常好的鋪墊。

工作一年後,公司為我成功申請了H1b(在美國的工作簽證),並轉成了正式員工。我就想著在H1b正式生效的那天,一個不漏的和我們整個大組及我認識的人講真相,送給他們大法的祝福。於是我準備了近百個真相小蓮花,及精心製作的彩色打印的卡片,正面大大的寫著“今天是我第一天以H1b簽證的正式員工的身份在這里工作”幾個大字,背面則印有講述著蓮花的故事,裡面講述著大法的洪傳、真善忍法理、中國發生的迫害、及我作為大法修煉者送出的祝愿的文字。我在晚上工作結束後,悄悄的把小蓮花和卡片一個個擺在了他們辦公桌的正中間。他們第二天上班的時候看到桌上我為他們準備的小禮物,一個個都非常高興,幾乎每個人都特意來到我辦公桌跟我說謝謝及祝賀我拿到了H1b簽證。然後他們把我送的小蓮花都掛在了自己辦公桌最乾淨顯眼的地方。印有“法輪大法好”,“真善忍”的小蓮花幾乎開遍了我所在的整個樓層。

我們公司在大的節假日都會有整個公司的慶祝,比如萬聖節,聖誕節,印度的Diwali(排燈節)等,每次都會有很多人參加。我就在想怎麼讓那些我不認識的公司的人也能聽到大法的美好呢?有一天突然我萌發了在聖誕節的 openmic 活動中表演一個節目,大概就是我自己和一個小人偶以唱歌的形式對話,將 “真善忍” 三個字傳遞給在場所有人。想法很早就有了,因此我早早就買好了小人偶,取名為小蓮。可是因為各種干擾,直到活動的前一天我還沒有開始準備歌曲。但救人心切,真的不想錯過給全公司講真相的機會,我就求師父給我智慧。於是一個晚上加上一上午的時間,從確定背景音,到剪輯音樂,創作歌詞,及學習如何不動嘴唇說話和唱歌的技巧,預演排練表演的形式和開場白,一氣呵成。演出前一個小時我開始發正念求師父加持,不允許任何外來空間的對我身體的迫害和乾擾,讓眾生都能安靜的聽進我唱出的歌詞,求師父讓我把這個節目完整的演下來。果不其然,整個演出效果很好,我們組來了很多同事給我捧場,他們很感動大法弟子的內心的善良和堅韌。後來我觀看演出錄像時發現,原本熱熱鬧鬧的活動現場,在我表演的時候真的就突然鴉雀無聲了,每個人都在靜靜的聽,只有我唱出歌詞和音樂,及我演出結束後大家的鼓掌和歡呼。感恩師父開智開慧及慈悲加持,讓我得以把真善忍這三個字傳播到我們整個公司。

在公司為制止活摘徵簽

有了之前給所有我認識的同事送真相蓮花和真相卡片的鋪墊,過了不到一個星期,我就開始陸陸續續的向這些同事講活摘真相,並向他們在製止活摘的請願書上徵簽。下面我簡單寫幾個印象深刻的片段。

在和一個平時很照顧我的小姐姐講活摘的時候,說到大法,她很認同;說到被迫害,她很同情;說到活摘,她覺得很憤怒;但說到徵簽,她說:“不,我不簽”。我聽到她的回到非常詫然,因為她的性格很正義也很隨和,和我關係又很好,所以潛意識中覺得她一定很容易就籤的,結果她是第一個說不籤的,當時感覺被潑了一盆冷水。我立刻向內找,發現我把每個眾生的表態都提前做了預想,根據他們與我的關係遠近來判斷他的表態。如此神聖的表態豈是常人中的你和我關係好,你就得簽名支持我呀!我擺正心態,笑著說沒關係,選擇籤和不簽都不要緊,關鍵是希望她能知道這麼個事實,等以後了解更多的時候,想簽名支持的時候再簽也行。她欣然同意。經過這件事後,我知道是我自己內心沒擺正造成的,所以趕緊調整心態,繼續向其他同事找機會徵簽。一天下來後,全組都簽了,就剩下了她一人沒簽,我想再給她一次機會,果然在下午快下班前,我在廁所碰到了她。那會就我和她兩人,我隨口問了一句說,怎麼樣呢?了解的如何?要不你就在情願書上籤上名字支持一下吧?這一次她竟然很爽快的說,好。原來把心擺正,遇事能向內找,事情真的就會向好的方向變呀!

徵簽陸陸續續持續了一個星期,一個來自波蘭的大叔說他非常相信我,在上次我給他送蓮花的時候,那個真相小卡片他看了,自己也搜索看到了很多迫害的資料。他說非常感動我內心的那份善良和堅韌,也同時很感動我能想到並實施去做了,在一個個的向人們講述真相。他說很多人只是想要做偉大的事,可是只有很少的人能真正的邁出每一小步的,最後完成想做的事。他說我不一樣,我想到要告訴更多的人法輪大法被迫害的真相,我想為製止活摘徵簽,我在做,我也做到了,他說他非常支持我,並說以後還有什麼需要支持的儘管找他。他又告訴我,他把那朵小蓮花放在了非常乾淨的地方,他天天都會看,他非常珍惜這朵蓮花。我聽後為一個生命的真正的明白感到感動,同時我也感覺到師父在藉他的嘴在鼓勵我呢,謝謝師父。

還有一件非常感動的事。在我基本跟所有的同事徵過籤後,還剩下幾個人是我剛認識但並不熟的同事。因為也有送過小蓮花和真相卡片,所以我決定不能落下那些人,於是我發過正念後,就毅然向他們走去。他們兩排坐著,共六個人。我先是一個與我年紀相仿的男同事單獨講,結果其餘5個人都伸長了脖子問我講的是什麼。我就順勢一個一個的誒個講,誒個簽字。最後我繞一圈都簽過名後,有一個好像是經理的人,他指著不遠處另一堆人說,你應該再去找他們徵簽。我隨著他指的方向看過去,我說我都不認識他們,這個人立馬說,沒事我認識,你跟我來。他就向前走去,我立即跟上。去後他招呼說,你們都來簽個名,我這個朋友在徵簽。別人問徵簽內容是什麼,這個經理說,簽名希望共產黨趕快倒台,共產黨太壞了,快簽名支持。我聽後又驚又喜,趕緊把請願書拿給他們看,並補充說了法輪大法在國內的被迫害,及這個活摘的邪惡都是出自於共產邪黨。這一塊6個人紛紛簽了名。看到這兒熱鬧,陸陸續續又來了好幾個這個老闆的朋友,都在這個老闆的招呼下,依依簽了名,不一會兒一張請願書上就簽滿了還多了兩行。感恩師父安排,我慶幸沒有繞過這批雖不太熟,但非常善良單純的眾生。

結語

這一年裡還有許許多多去執著時的剜心透骨,也有許許多多放下人心後的喜悅,有講真相中收穫的感動,也有由於以前做的不好而錯過很多有緣人的遺憾。不管如何,我時常能看到師父的這段法,

“不要背包袱,做錯了你就再做好。以前的事想都不要想,要想以後怎麼樣做好,為你自己和眾生真正的負起責任來” (《北美巡迴講法》)

感恩師父不放棄弟子,讓弟子在這個最後時期走回大法,不記弟子的過錯,給機會讓弟子從新做好。我只有更加精進實修,抓緊時間做好三件事,才能不愧對師父與弟子的浩蕩佛恩。謝謝師父,謝謝同修。

 

明慧網發表鏈接:緣歸大法 真正實修一年裏的心得

Regresando a Dafa, contando un año de verdadera cultivación 

¡Saludos venerado Maestro, saludos compañeros practicantes!

Cuando era joven, obtuve el Fa con mis padres antes de que comenzara la persecución. Estos últimos 24 años han pasado en un parpadeo, y desde entonces he crecido y madurado. En la secundaria, me cultivé bien con mis padres, bañado en la luz de Dafa y llevando mi vida de acuerdo con los principios del Fa de “Verdad, Benevolencia, Tolerancia”. Después de la secundaria, dejé a mis padres para seguir con mi educación. Durante diez años hasta mis estudios de posgrado, me alejé cada vez más del Fa, perdiéndome completamente en la fama y la fortuna de la sociedad común, sin poder de liberarme.

Estoy agradecida por el cuidado compasivo y la salvación del Maestro y por no abandonarme, ya que Él arregló que viniera a los Estados Unidos, donde conocí a los practicantes locales de mi ciudad actual. Desde el momento más oscuro de mi vida, pude regresar a Dafa y nuevamente comenzar a leer el preciado libro Zhuan Falun. Lentamente, comencé a comprender el propósito de la cultivación y las responsabilidades de un discípulo de Dafa. Quiero aprovechar de esta oportunidad en esta conferencia de intercambio de experiencias para contar mis experiencias de cultivación en mi entorno de trabajo durante el año pasado y compartir con mis compañeros practicantes. Por favor señalen compasivamente si he dicho algo inapropiado.

Aclarando la verdad en el trabajo

Hace dos años, después de graduarme de mi universidad de posgrado, el Maestro arregló compasivamente que mi compañía actual me invitara a continuar mis proyectos como contratista, y luego me convertí en un empleado oficial. Cuando comencé a estudiar el Fa con más diligencia, comencé a abrir el entorno a mi alrededor y a usar muchas oportunidades diferentes para aclarar la verdad dentro de mi empresa. Unos seis meses después de comenzar mi trabajo, me enfrenté a una prueba de vida o muerte. Tuve que tomarme una semana entera fuera del trabajo, y me enviaron a la sala de emergencias. Sin embargo, el médico dijo que no podía encontrar nada malo en mí. Al final, prevalecieron mis pensamientos rectos, y pude tirar la medicina a un lado, todo estuvo completamente bien. Cuando volví a trabajar, mi jefa preocupada me preguntó cómo estaba. Con calma le conté lo que me pasó la semana anterior y le conté sobre mi fe y los milagros de Dafa. También le conté sobre la persecución a Falun Gong en China. Mi jefa es de la India y entiende muy bien la idea de la cultivación. También estaba bastante sorprendida de escuchar sobre la persecución. Le regalé una pequeña flor de loto que decía “Falun Dafa es bueno” y “Verdad, Benevolencia, Tolerancia”, y así comencé a aclarar la verdad en el trabajo.

Unos días después, la única persona china en mi grupo de trabajo me dijo de repente que su padre estaba enfermo y que estaba muy preocupado. Pensé en lo que Shifu dijo en “Exponiendo el Fa en la ciudad de Los Ángeles” :

“Desde el día en que un Dafa dizi toma la cultivación, toda su vida es nuevamente arreglada. En otras palabras, ahora esta vida tuya es la vida de un cultivador. Ya nada es por casualidad, y nada sucederá sólo por casualidad. Todo en el camino de tu vida se relaciona directamente con tu mejoramiento y cultivación.”

No conocía muy bien a este viejo colega chino. En el pasado, siempre quise aclararle la verdad, pero nunca tuve la oportunidad. Me di cuenta de que el Maestro había arreglado esto como la oportunidad perfecta para que él escuchara la verdad. Después de enviar pensamientos rectos para pedirle ayuda al Maestro, tomé una flor de loto de mi mochila para aclarar la verdad y me dirigí a su escritorio. Le dije sinceramente: “Somos los únicos dos chinos en este grupo, y nuestro gran destino es ser así. En el pasado siempre quise decirte esto, pero nunca tuve la oportunidad. Practico Falun Dafa, y mi Maestro me ha enseñado a tratar a las personas con compasión y a ser una persona sincera, compasiva y tolerante. Debido a mi cultivación, mi salud es muy buena. Mis padres también se cultivan, y no han tenido que tomar una sola pastilla o ir al hospital en veinte años. Escuché que tu padre no está bien y pensé que debería decirte estas nueve palabras benditas: “Falun Dafa es bueno; Verdad, Benevolencia, y Tolerancia es bueno “. Si realmente las recita, su salud definitivamente se mejorará ”.

Mi colega sonrió mientras escuchaba, y luego dijo: “Los de Falun Gong no toman medicamentos y no van al hospital. Conozco a alguien que murió precisamente por este motivo.” Luego le conté lo que me pasó la semana anterior. Dije: “No hay ninguna regla en Falun Gong que diga que no se puede tomar medicamentos y no se puede ir al hospital. Para alguien como yo que no se había cultivado seriamente durante diez años, la semana pasada tuve que ir a la sala de emergencias para recibir tratamiento. Eso fue causado por mi nivel en ese momento. No tenía la mentalidad de un cultivador, tenía un problema de salud y por eso fui directamente al hospital. Nadie me reprendió, y nadie de Falun Gong me iba a castigar por hacerlo. Lo que fue milagroso acerca de Falun Gong es que el médico dijo que no tenía forma de tratarme, pero fue a través de recitar esas nueve poderosas palabras que mejoré y pude volver a casa desde la sala de emergencias en solo un día. Desde otra perspectiva, tomemos a mis padres por ejemplo, su salud siempre ha sido buena y nunca han tenido ninguna enfermedad. Durante veinte años, nunca han tenido que ir al hospital o tomar ningún medicamento, es posible que usted haya escuchado a la gente decir que los de Falun Gong no toman medicamentos y no consultan a los médicos. Pero si una persona está completamente bien y sana, ¿por qué necesitarían ver a un médico?”

Después de que terminé de hablar, él pareció entenderlo y asintió con la cabeza. Más tarde, lo ayudé a renunciar al PCCh y a sus organizaciones juveniles, le regalé una pequeña flor de loto y deseé que su padre también pudiera escuchar la verdad y tener una pronta recuperación. Estaba muy agradecido. Al aclararle la verdad a este chino, rompí mi miedo de aclararle la verdad a la gente de China. Gradualmente, pude conocer a más chinos, y también pude aclararles la verdad y ayudarlos a renunciar al PCCh. Gracias Shifu.

Después de esta prueba de vida o muerte, realmente entendí la solemnidad de la cultivación, y sabía que no podía ser como era seis meses antes, tratando la cultivación como un proyecto cotidiano y relajado. La cultivación es lo más serio y es de suma importancia. Es la forma de mejorar el carácter y caminar verdaderamente en un camino divino. Por esta razón, compré una pequeña pizarra blanca para poner en mi escritorio de trabajo y planeé escribir algunas frases de recordatorio y citas del Fa en ella.

Justo después de comprar la pizarra, escribí tres frases en chino: “Mirar hacia dentro es una herramienta mágica; Siempre considere a los demás primero; Tiene razón, y yo estoy equivocado, ¿qué hay que discutir?” Uno de mis compañeros de trabajo más sociables paso junto a mi escritorio y me preguntó con curiosidad qué estaba escrito en mi pizarra. Como previamente le había aclarado la verdad, le dije que estas eran cosas que los discipulos de Dafa debían hacer y le dije lo que querían decir en inglés. Estaba muy emocionado después de escuchar esto y me pidió que le enviara las frases por correo electrónico. Traduci cuidadosamente las frases, se las envié por correo electrónico y no pensé más en ello. Luego, mi compañero de trabajo envió mi correo electrónico a todo nuestro grupo de trabajo y, en el asunto, escribio, “”Pensamiento reflexivo para el día – Cortesía de Coffey”. Después de ver esto, estaba sorprendida y feliz. Inmediatamente respondí al correo electrónico y dije que estas frases provenían de mi fe, Falun Dafa, y escribí una breve introducción de la práctica. Gracias Maestro, por arreglar esto, ya que esto sentó una gran base para permitir que todo mi grupo de trabajo comprenda y apoye a Dafa en el futuro.

Después de trabajar en mi trabajo durante un año, mi empresa solicitó con éxito una visa de trabajo y me convertí en una empleada oficial. El día en que mi visa entró en vigencia, quería aclarar la verdad a cada persona que conocía en nuestro grupo de trabajo más amplio y enviarles las bendiciones de Dafa. Preparé casi cien pequeñas flores de loto de aclaración de la verdad e hice coloridas tarjetas impresas. En el frente, escribí en letra grande: “Hoy es mi primer día trabajando como empleada oficial de la empresa con una visa”. En la parte posterior, escribí la historia del loto, y en el interior, expliqué la difusión de Dafa por el mundo; los principios del Fa de Verdad, Compasión y Tolerancia; la persecución en China; y escribí algunos deseos a mis colegas como practicante de Dafa. Esa noche después del trabajo, silenciosamente puse las flores de loto y las tarjetas en el medio de todos y cada uno de sus escritorios. Al día siguiente, cuando llegaron al trabajo, estaban muy emocionados de ver el pequeño regalo que preparé para ellos en sus escritorios.  Casi todas las personas vinieron para darme las gracias y felicitarme por mi estado de visa, y luego colgaron la pequeña flor de loto que les regalé en un lugar muy limpio y visible en sus escritorios.  Ahora, pequeñas flores de loto impresas con “Falun Dafa es bueno” y “Verdad, Compasión, Tolerancia” han poblado todo mi edificio de trabajo.

Nuestra empresa celebra una celebración oficial para la mayoría de las fechas importantes, como Halloween, Navidad y Diwali, etc. Siempre hay muchos empleados que asisten a los eventos, y pensé, ¿cómo puedo ayudar también a los empleados que no conozco a saber sobre la bondad de Dafa? Un día, se me ocurrió la idea de que debía actuar durante el evento de karaoke en nuestra fiesta de Navidad. Mi plan era cantar y conversar con un pequeño títere y transmitir las tres palabras “Verdad, Compasión y Tolerancia” a la audiencia. Esta idea se me ocurrió desde el principio, así que compré el títere con mucha antelación y lo llamé “Pequeño Loto”. Pero por una variedad de razones, hasta el día anterior al evento, todavía no había preparado la canción que quería cantar. Aun así, mi deseo de salvar seres conscientes se hizo realidad, ya que realmente no quería perder esta oportunidad de aclarar la verdad a toda mi compañía. Le pedí sabiduría a Shifu, y en el lapso de solo una noche y una mañana, pude elegir mi pista de fondo, editar mi música, escribir mi canción, aprender a hablar y cantar con una técnica de ventriloquia y ensayar mi actuación y mis comentarios de apertura, todo de una vez.

Una hora antes de mi actuación, envié pensamientos rectos y pedí el apoyo del Maestro para no permitir ninguna interferencia o distracción de otras dimensiones. Le pedí al Maestro que me permitiera realizar mi acto en su totalidad, y que todos los seres conscientes asimilaran pacíficamente a mis letras. Como predije, todo el desempeño fue muy bien y muchos de mis colegas del grupo de trabajo vinieron a apoyarme. Estaban muy conmovidos por la compasión y determinación de un practicante de Dafa. Más tarde, cuando vi una grabación del espectáculo de micrófono abierto, descubrí que la animada fiesta se habia calmado tan pronto como empecé a actuar. Todos escuchaban atentamente, y todo lo que se podía escuchar eran mis letras y la música. Después de que terminé de cantar, todos aplaudieron y vitorearon. Agradezco al Maestro por impartirme sabiduría y apoyarme, lo que finalmente me permitió transmitir Verdad, Compasión y Tolerancia a toda mi compañía.

Recaudando firmas en mi empresa para detener la sustracción de órganos vivos

Una semana después de que regalé a todos los compañeros de trabajo pequeñas flores y tarjetas de loto, comencé a aclarar gradualmente la verdad a estos colegas sobre la sustracción forzada de órganos, y comencé a recolectar firmas en una petición para terminar con la sustracción forzada de órganos. A continuación, compartiré algunas de mis experiencias en este proceso.

Mientras hablaba con una compasiva y considerada colega mía, comencé a hablar de Dafa, y ella estuvo de acuerdo con mis puntos en la conversación. Cuando mencioné la persecución, ella era comprensiva. Cuando hablé de la sustracción forzada de órganos, ella estaba indignada. Sin embargo, cuando mencioné la firma de la petición, dijo: “No, no firmaré”. Me sorprendió mucho su respuesta. Normalmente es una persona muy tranquila y defiende la justicia. También tenemos una buena relación, y subconscientemente pensé que sería muy fácil lograr que ella firmara. Sin embargo, fue la primera persona en negarse, y me cayó como un balde de agua fría. Inmediatamente comencé a mirar hacia adentro y descubrí que, en mi mente, imaginé y predeterminé la actitud de cada ser consciente hacia la verdad de acuerdo con la relación que teníamos. ¿Como podria usar el estandar común, de una buena relacion personal, para juzgar algo tan sagrado como posicionarse ante la verdad? Rápidamente rectifiqué mi pensamiento, sonreí y le dije que no había problema; elegir firmar o no no era tan importante, ya que solo deseaba que ella supiera la verdad. En el futuro, si entendía más y decidía que quería apoyar la petición, también estaba bien. Ella aceptó ansiosamente.

Después de este encuentro, supe que esto sucedió porque mi corazón no estaba en el lugar correcto. Cambié rápidamente mi actitud y seguí pidiendo a otros colegas que firmen la petición. Después de solo un día, todo mi grupo de trabajo firmó la petición, la única firma que faltaba era la de ella. Quería darle otra oportunidad, y esa tarde, la encontré en el baño. Esta vez, solo heramos nosotras dos. Le pregunté casualmente: “¿Cómo te va? ¿Has entendido mejor la situación? ¿Quieres mostrar tu apoyo firmando la petición? Esta vez sin dudar, ella dijo que sí. Resulta que cuando rectifique mi pensamiento y miré hacia adentro, ¡la situación mejoró!

Una semana después de mi recolección de firmas, un colega mayor de Polonia me dijo que realmente me creía. Después de regalarle la pequeña flor de loto, él leyó la tarjeta de aclaración de la verdad, y luego realizó una investigación más independiente sobre la persecución. Dijo que no solo estaba muy conmovido por mi compasión y determinación, sino que le inspiró ver que tome la iniciativa de aclarar la verdad a todas y cada una de las personas. Dijo que muchas personas tienen la idea de hacer grandes cosas, pero muy pocas personas realmente pueden tomar cada pequeño paso y, finalmente, lograr lo que quieren hacer. Dijo que yo era diferente porque quería contarle a más personas sobre la persecución de Falun Dafa y quería recolectar firmas para detener la sustracción forzada de órganos, y que había seguido adelante. Dijo que me apoyaba mucho y que si necesitaba apoyo en cualquier otro proyecto en el futuro, siempre podría preguntarle. Luego me dijo que puso la pequeña flor de loto en un lugar muy limpio en su escritorio, la mira todos los días y la aprecia mucho. Después de escuchar esto, me conmovió mucho que un ser consciente pudiera tener una comprensión tan profunda de la verdad. Al mismo tiempo, sentí que el Maestro me estaba animando a través de este colega. Gracias Shifu.

Algo más inspirador sucedió cuando casi había terminado de recolectar todas las firmas, y las únicas personas que quedaban eran algunos colegas que no conocía demasiado bien. También les había regalado flores de loto y tarjetas de aclaración de la verdad, así que decidí no dejar a una sola persona. Envié pensamientos rectos, y luego valientemente caminé hacia estos seis colegas. Primero comencé a hablar con un colega más joven que tenía más o menos mi edad, pero los otros cinco también estiraron el cuello para escuchar lo que le estaba contando. Después de que pude hablar con cada colega y recoger sus firmas, uno de ellos, que parecía ser un gerente, señaló a un grupo de personas no muy lejos de nosotros y me dijo que también debía pedirles sus firmas. Miré hacia dónde señalaba y dije que no conocía a ninguno de ellos. Inmediatamente dijo: “No se preocupe, los conozco. Ven conmigo.” Caminó hacia el grupo, y rápidamente lo seguí. Después de llegar al grupo de colegas, él dijo: “Todos deberían firmar esto, mi amiga está recolectando firmas”. Cuando el grupo preguntó de qué se trataba la petición, el gerente dijo: “La petición tiene la esperanza de la caída del Partido Comunista Chino. El PCCh es demasiado malvado, todos deberían venir y firmar esto”. Me sorprendió y emocionó escucharlo decir esto. Rápidamente les di la petición y agregué algunos commentarios sobre cómo se persigue a Falun Gong en China, y que el Partido Comunista Chino estaba detrás de la sustracción forzada de órganos. Los seis también firmaron la petición. Después de ver la conmoción, poco a poco llegaron unos amigos más del gerente, y después de que el gerente les dijo que debían firmar la petición, todos lo hicieron. Rápidamente, cada fila de mi petición se llenó, e incluso tuve que agregar dos filas adicionales para que todas las firmas encajaran. Gracias Shifu, por arreglar esto. Estoy feliz de no haber perdido la oportunidad de aclarar la verdad a este grupo de personas compasivas y puras solo porque no las conocía personalmente.

Conclusión

He tenido muchos otros momentos difíciles librándome de los apegos durante este año, y momentos en los que no pude dejar de lado mis nociones humanas. Hubo muchos momentos gratificantes en mi aclaración de la verdad, y muchos momentos de arrepentimiento en los que perdí oportunidades para aclarar la verdad. Pero pase lo que pase, siempre recuerdo esta parte de la enseñanza del Fa del Maestro en “Viaje por Norteamérica para exponer el Fa” :

“No se sientan agobiados por los errores pasados; si han cometido errores, entonces háganlo bien de ahora en adelante. No piensen sobre todo lo que ha ocurrido en el pasado. Piensen sobre cómo hacerlo bien de ahora en adelante, y cómo hacerse responsables verdaderamente para consigo mismos y para los seres conscientes.”

Estoy agradecida al Maestro por no renunciar a mi, permitirme volver a Dafa, perdonar mis errores pasados ​​y darme la oportunidad de mejorar. Solo puedo ser diligente para aprovechar al máximo mi tiempo para cultivarme, hacer las tres cosas bien y no desperdiciar la ilimitada compasión y misericordia del Maestro. Gracias Shifu, gracias compañeros practicantes.

 Quay về con đường tu luyện đại pháp, hồi tưởng lại một năm chân tu 

Kính chào Sư phụ, kính chào các bạn đồng tu! Tôi đã đắc Pháp cùng với bố mẹ khi tôi còn là một đứa trẻ trước khi cuộc bức hại bắt đầu diễn ra. Hai mươi bốn năm trôi qua trong chớp mắt, và tôi giờ đây đã trưởng thành. Thời học sinh, tôi đã tu luyện rất tinh tấn cùng bố mẹ, hân hoan đắm mình trong hào quang của Đại Pháp, và áp dụng nguyên lý “Chân, Thiện, Nhẫn” vào mọi việc trong cuộc sống. Sau khi hoàn thành chương trình trung học, tôi đã rời xa bố mẹ để học lên đại học. Trong vòng 10 năm sau đó và cho đến tận khi tôi học chương trình cao học, tôi đã càng ngày càng xa rời Đại Pháp, tôi đắm mình trong danh lợi của xã hội người thường và không tài nào dứt ra khỏi vũng lầy ấy.

Nói đến đây, tôi muốn tỏ lòng biết ơn thành kính đến Sư phụ, vì Ngài đã luôn từ bi dõi theo và phổ độ tôi, Ngài đã không bỏ rơi tôi. Sư phụ đã an bài cho tôi đến Mỹ Quốc và cho tôi cơ hội gặp gỡ những đệ tử Đại Pháp tại thành phố mà tôi ở. Tôi đã bắt đầu vực dậy từ quãng thời gian đen tối nhất của cuộc đời mình, cầm trên tay và học cuốn sách quý Chuyển Pháp Luân. Tôi dần dần hiểu ra mục đích của tu luyện và trọng trách của một đệ tử Đại Pháp. Nhân dịp Pháp hội này, tôi muốn thuật lại những trải nghiệm tu luyện của tôi ở môi trường làm việc trong năm vừa qua với Sư phụ và các bạn đồng tu. Nếu bài chia sẻ của tôi có chỗ nào còn thiếu sót hay không phù hợp với Pháp, mong các bạn đồng tu từ bi chỉ ra. 

Giảng chân tướng ở chỗ làm

Hai năm trước, Tôi tốt nghiệp chương trình Thạc sỹ. Khi còn đi học, tôi đã làm việc cho một công ty. Công ty đó đã mời tôi tiếp tục dự án của mình dưới tư cách là một nhân viên hợp đồng, và sau đó tôi trở thành nhân viên chính thức của họ. Đoạn thời gian đó, nhờ học Pháp đều nên tôi đã có thể tẩy tịnh môi trường quanh mình và mở ra nhiều cơ hội để giảng chân tướng trong công ty.

Sau khi bắt đầu công việc được khoảng sáu tháng, tôi đã đối mặt với một khảo nghiệm sinh tử. Tôi đã phải nghỉ việc cả một tuần và bị chở đến phòng cấp cứu. Tuy nhiên, bác sĩ nói ông không chẩn đoán được bất cứ triệu chứng gì bất thường ở tôi. Cuối cùng, tôi đã khởi được chính niệm kiên định và tôi có thể vứt đi tất cả các loại thuốc. Sau đó, mọi sự vẫn ổn. Khi tôi trở lại làm việc, sếp của tôi rất lo lắng và hỏi thăm sức khoẻ của tôi. Tôi kể cho cô ấy nghe về những gì đã xảy ra một tuần trước, tôi cũng đã nhân cơ hội đó để kể về sự kỳ diệu của Đại Pháp và tín ngưỡng của tôi. Tôi cũng cho cô ấy biết về cuộc bức hại Pháp Luân Công tại Trung Quốc. Vì sếp của tôi là người Ấn Độ, cô ấy có thể hiểu được nội hàm của tu luyện. Cô ấy đã khá bất ngờ khi nghe về cuộc bức hại. Cô ấy đã lấy làm vui mừng khi tôi tặng cho cô ấy một bông hoa sen nhỏ với hai dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp Hảo” và “Chân, Thiện, Nhẫn”. Từ đó, tôi bắt đầu quá trình giảng chân tướng ở chỗ làm.

Vài ngày sau, có một người đồng nghiệp người Trung Quốc (ngoài tôi ra, cậu ta là người Trung Quốc duy nhất ở chỗ làm) đột nhiên nói với tôi rằng cha cậu ấy ngã bệnh và cậu ấy rất lo lắng. Tôi đã nghĩ về những gì Sư phụ giảng ở “Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles [2006]”,

“Đệ tử Đại Pháp từ ngày bắt đầu tu luyện, một đời này của chư vị đã được an bài lại mới rồi. Cũng nói, đời này của chư vị đã là một đời của người tu luyện, việc gì cũng đều không ngẫu nhiên nữa, cũng sẽ không xuất hiện những việc ngẫu nhiên; hết thảy những gì trên đường đời con người với sự đề cao và tu luyện của chư vị là có quan hệ trực tiếp.”

Tôi không biết người đồng nghiệp này thật rõ. Dù vậy, tôi đã luôn muốn giảng chân tướng cho cậu ấy, nhưng chưa có cơ hội. Tôi nghĩ rằng Sư phụ đã an bài sự việc này để tôi có cơ hội giảng chân tướng cho cậu ấy. Tôi phát chính niệm để giải thể các sinh mệnh tà ác và cầu xin Sư phụ giúp đỡ, rồi tôi lấy từ trong túi ra một bông hoa sen của Đại Pháp và bước đến bàn của người đồng nghiệp. Tôi nói với cậu ấy một cách thật chân thành, “Trong công ty này, chỉ có hai chúng ta là người Trung Quốc. Đây quả là vận mệnh của chúng ta. Trước đây, tôi đã luôn muốn nói cho cậu biết điều này, nhưng chưa có dịp. Tôi là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ của chúng tôi đã dạy tôi phải đối xử với mọi người bằng tấm lòng từ bi và làm một con người chân thật, có lòng trắc ẩn và biết nhẫn nại. Nhờ tu luyện mà sức khỏe của tôi rất tốt. Bố mẹ của tôi cũng tu luyện, và họ chưa từng phải uống một viên thuốc nào hay phải đi bệnh viện trong 20 năm qua. Khi nghe cậu kể rằng sức khoẻ của bố cậu không tốt, tôi nghĩ rằng tôi nên nói với cậu chín chữ vàng, ‘Pháp Luân Đại Pháp Hảo, Chân Thiện Nhẫn Hảo.’ Nếu bố cậu thành tâm niệm chín chữ vàng này, sức khoẻ của ông ấy chắc chắn sẽ được cải thiện.”

Người đồng nghiệp của tôi mỉm cười trong khi lắng nghe tôi nói. Cậu ấy đợi tôi nói xong và nói, “Người tu luyện Pháp Luân Công các cậu không uống thuốc và không đến bệnh viện. Tôi biết một người đã chết vì điều này.” Tôi không chùn lòng mà kể cho cậu ấy nghe về những gì đã xảy ra với tôi một tuần trước. Tôi nói, “Pháp Luân Công không có một luật lệ nào cấm người tu luyện không được uống thuốc và không được đi viện. Đối với tôi, một người không tu luyện chân chính trong suốt 10 năm qua, tuần trước tôi đã phải nhập viện và bị đưa vào phòng cấp cứu để được chữa trị. Đó là do tầng thứ tu luyện của tôi lúc sở tại. Tôi không có những nhận thức mà một người chân tu nên có, tôi gặp vấn đề về sức khoẻ, và tôi đã đi đến bệnh viện. Không một ai khiển trách tôi, và không có một người tu luyện Pháp Luân Công nào trách phạt tôi vì tôi đã chọn đi bệnh viện. Pháp Luân Công thần diệu ở chỗ bác sĩ đã không chẩn đoán được bất kì bệnh gì ở tôi, và bác sĩ đã không có cách nào chữa cho tôi. Tuy nhiên, nhờ niệm chín chứ vàng mà tôi đã hồi phục và đã có thể xuất viện trong cùng một ngày. Từ một phương diện khác, nếu anh nghĩ về trường hợp của ba mẹ tôi, cậu sẽ thấy rằng họ luôn khoẻ mạnh và họ chưa từng mắc bệnh. Trong 20 năm, họ không một lần phải đến bệnh viện hay uống thuốc. Có lẽ vì thế mà cậu và người ngoài hiểu nhầm rằng người tu luyện Pháp Luân Công không uống thuốc và không gặp bác sĩ. Nhưng nếu một người hoàn toàn khoẻ mạnh thì tại sao người đó phải đi gặp bác sĩ?”

Những lời giải thích của tôi đã khiến cậu ấy hiểu ra và gật đầu suy nghẫm. Tôi cũng giúp cậu ấy thoái Đảng và những tổ chức liên đới của nó, đồng thời tôi tặng cậu ta một bông hoa sen nhỏ của Đại Pháp và chúc bố cậu ấy sẽ sớm nghe được chân tướng và sớm bình phục. Cậu ấy đã tỏ ra rất biết ơn. Sau dịp đó, tôi đã vượt qua được nỗi sợ khi giảng chân tướng cho người Trung Quốc. Tôi dần dần được có cơ hội tiếp xúc với nhiều người Trung Quốc hơn, và tôi đã có thể nói cho họ biết chân tướng và giúp họ thoái xuất khỏi Đảng Cộng Sản Trung Quốc. Con xin cảm ơn Sư phụ!

Khảo nghiệm sinh tử này cũng khiến tôi nhận ra tính nghiêm túc trong tu luyện, và tôi hiểu rằng tôi không thể cứ đối đãi việc tu luyện một cách nhàn nhã, thong thả như tôi đã làm sáu tháng trước đây. Tu luyện là việc trọng đại và nghiêm túc nhất. Tu luyện là cách để đề cao tâm tính và bước đi trên con đường thần thánh. Vì lí do đó, tôi đã mua một cái bảng trắng để đặt trên bàn làm việc. Tôi dự tính sẽ viết một số lời nhắc nhở và đoạn trích từ trong Pháp lên đó.

Ngay sau khi tôi mua chiếc bảng trắng, tôi liền viết ba cụm từ bằng tiếng Hoa lên bảng, “Hướng nội tìm là bửu bối ; Luôn nghĩ cho người khác trước tiên; Anh ta đúng, và tôi sai, còn gì để tranh cãi nữa?” Một người đồng nghiệp đi ngang qua bàn làm việc của tôi, người này có tính khí rất hoà đồng, anh ấy đã tò mò hỏi tôi về ý nghĩa của những cụm từ được viết trên bảng. Vì tôi đã giảng chân tướng cho anh ấy biết trước đó rồi, nên tôi đã không ngại ngùng gì mà giải thích với anh ấy rằng đây là những điều mà một đệ tử Đại Pháp cần phải làm, và nói cho anh ấy biết ý nghĩa của chúng bằng tiếng Anh. Khi hiểu ra, người đồng nghiệp này đã rất hứng thú và tỏ ra hào hứng, anh ta nhờ tôi gửi những cụm từ này cho anh ấy qua thư điện tử. Tôi cẩn thận dịch chúng một cách chuẩn xác nhất có thể và gửi cho anh ấy, sau đó tôi cũng không nghĩ gì đến điều này nữa. Không ngờ rằng bạn đồng nghiệp này đã gửi bức thư điện tử của tôi cho cả nhóm, trên dòng tiêu đề, anh viết, “Những tư tưởng đáng để suy ngẫm cho ngày hôm nay – Từ (tên của người viết).” Tôi đã rất vui và bất ngờ. Tôi ngay lập tức viết một bức thư điện tử và gửi đến cho cả nhóm để đáp lại, tôi nói rằng những cụm từ này được trích ra từ những lời giảng trong Pháp Luân Đại Pháp, đức tin của tôi; đồng thời tôi cũng viết một đoạn giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp trong bức thư đó. Đệ tử xin cảm ơn Sư phụ đã an bài sự việc tốt đẹp này. Việc xảy ra ngày hôm đó đã đặt định một nền tảng vững chắc cho những đồng nghiệp của tôi hiểu thêm và ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp trong tương lai.

Sau một năm làm việc, công ty đã nộp đơn xin visa H1B – Visa nhập cư theo diện việc làm ở Mỹ – và hồ sơ của tôi đã được xử lý thành công: tôi đã được cấp visa. Ngày mà visa của tôi bắt đầu có hiệu lực, tôi đã có mong muốn được giảng chân tướng cho nhiều nhân viên trong công ty hơn, cũng như giúp họ nhận được phước lành từ Đại Pháp. Tôi đã chuẩn bị gần một trăm bông sen nhỏ của Đại Pháp cùng những tấm thẻ được in màu. Trên mặt trước của những tấm thẻ, tôi ghi, “Hôm nay là ngày đầu tiên tôi chính thức làm việc cho công ty với visa H1B.” Trên mặt sau, tôi viết về sự tích về loài hoa sen; ở mặt trong, tôi viết về việc Đại Pháp được hồng dương và truyền rộng ra khắp năm châu và khắp thế giới, về nguyên lí “Chân – Thiện – Nhẫn”, về cuộc bức hại đang diễn ra ở Trung Quốc, cùng với những lời chúc tốt đẹp mà tôi muốn gửi đến họ dưới tư cách là một đệ tử Đại Pháp. Đêm hôm đó, sau khi hoàn tất công việc, tôi đã lặng lẽ đặt những bông sen và những tấm thẻ in màu lên giữa bàn làm việc của mỗi từng thành viên trong công ty. Ngày hôm sao, mọi người đều rất thích thú khi thấy những món quà nhỏ xinh mà tôi đã chuẩn bị cho họ. Giờ đây, những bông hoa sen nhỏ với dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp Hảo”, và “Chân, Thiện, Nhẫn” xuất hiện khắp nơi trong công ty của chúng tôi.

Công ty tôi luôn tổ chức tiệc mừng cho những ngày lễ lớn như Halloweeen, Giáng Sinh, Diwali – Lễ Hội Ánh Sáng của Ấn Độ. Có rất nhiều nhân viên đến tham dự những sự kiện này, và tôi đã nghĩ về việc làm sao để giúp những người nhân viên mà tôi không biết thấy và hiểu được vẻ đẹp của Đại Pháp. Một ngày nọ tôi nảy ra một ý tưởng, “Hay là mình tham dự tiết mục biểu diễn của công ty?” Tôi nghĩ là mình sẽ ca hát và trò chuyện cùng con rối để biểu đạt cho khán giả ba chữ “Chân, Thiện, Nhẫn”. Vì tôi nảy ra ý định này từ rất sớm nên tôi đã có đủ thời gian để mua một con rối làm đạo cụ, và tôi đặt tên cho nó là “Đoá Sen Nhỏ”. Nhưng vì nhiều lý do khác nhau, khi ngày biểu diễn gần kề, tôi vẫn chưa thể chuẩn bị cho phần ca hát. Mặc dù vậy, tôi đã rất kiên định với mong muốn cứu chúng sinh và tự nhủ rằng mình không thể bỏ lỡ cơ hội này. Tôi đã cầu xin Sư phụ cấp cho tôi trí huệ, và thế là chỉ trong vòng một đêm và một buổi sáng, tôi đã có thể một mạch hoàn tất việc chọn nhạc nền, chỉnh sửa khâu âm nhạc, sáng tác bài hát, học kỹ thuật nói và hát bằng bụng, diễn tập màn trình diễn của mình và lời mở đầu.

Trong vòng một giờ trước màn trình diễn, tôi đã tăng cường phát chính niệm và cầu xin Sư phụ giúp đỡ tôi loại bỏ những can nhiễu đến từ không gian khác. Tôi đã xin Sư phụ cho tôi được biểu diễn trọn toàn bộ tiết mục của mình, và giúp cho chúng sinh có thể tĩnh lặng tiếp nhận thông điệp trong lời bài hát. Màn trình diễn đã diễn ra một cách suôn sẻ và hết sức tốt đẹp, đúng như sự mong đợi của tôi, khá nhiều đồng nghiệp của tôi đã đến cổ vũ cho tôi. Họ đã rất cảm động trước tâm từ bi và sự kiên định của các đệ tử Đại Pháp. Sau này, khi xem lại băng thâu hình của buổi tiệc đó, tôi đã phát hiện ra rằng buổi tiệc sôi động bỗng trở nên yên tĩnh hơn khi tôi bắt đầu biểu diễn. Mọi người đều tập trung chăm chú lắng nghe, và im lặng để lời bài hát cũng như âm nhạc là những thanh âm duy nhất được nghe thấy ở căn phòng. Khi tôi kết thúc màn trình diễn, mọi người đều vỗ tay và hoan hô. Từ trong tâm, tôi cảm ơn Sư phụ đã cấp cho tôi trí huệ và trợ sức cho tôi, tiếp cho tôi sức mạnh để truyền đạt vẻ đẹp của Chân, Thiện, Nhẫn đến toàn thể công ty. 

Thu thập chữ ký kêu gọi chấm dứt tội ác cướp mổ nội tạng ở công ty

Một tuần sau khi tôi tặng những bông sen Đại Pháp nhỏ xinh và những tấm thể mang thông điệp của Đại Pháp, tôi dần dần nói cho mọi người biết về tội ác thu hoạch và mổ cắp nội tạng, và thu thập chữ kí cho đơn khẩn nguyện dừng việc mổ cắp nội tạng. Dưới đây là vài dòng chia sẻ của tôi về quá trình này.

Trong công ty có một người đồng nghiệp nữ rất tử tế và biết quan tâm đến người khác. Một hôm, khi nói chuyện với cô ấy, tôi đã nói về Đại Pháp, và cô ấy đã tiếp nhận những lời nói của tôi. Khi tôi nhắc đến cuộc bức hại, cô ấy đã tỏ ra cảm thông. Khi tôi nói về việc mổ cắp nội tạng, cô ấy đã thể hiện sự phẫn nộ. Tuy nhiên, khi tôi đề cập đến việc ký tên vào đơn kiến nghị, cô ấy đã từ chối, “Không, tôi sẽ không ký.” Tôi đã rất bất ngờ trước sự từ chối của cô ấy. Bình thường, cô ấy là một người dễ chịu và luôn đứng lên vì chính nghĩa. Chúng tôi có một mối quan hệ tốt đẹp, và trong tiềm thức tôi đã nghĩ rằng tôi có thể dễ dàng thuyết phục cô ấy ký vào đơn kiến nghị. Tôi ngay lập tức hướng nội và nhận ra rằng trong tâm thức, tôi đã hình dung và định trước thái độ cũng như mức độ tiếp nhận của mỗi chúng sinh đối với chân tướng dựa trên mức độ thân thiết giữa tôi và họ. Sao tôi có thể dùng những tiêu chuẩn của người thường về một mối quan hệ tốt đẹp để dự đoán sự tiếp nhận của chúng sinh đối với chân tướng, vốn là một việc hết sức thần thánh? Tôi đã nhanh chóng quy chính suy nghĩ của mình, cười với cô ấy, và bảo với cô ấy rằng việc cô ấy ký hay không ký không quan trọng, đối với tôi điều quan trọng chính là cô ấy biết được sự thật. Trong tương lai, nếu cô ấy hiểu thêm về những việc chúng tôi làm, có thể cô ấy sẽ muốn ký vào đơn kiến nghị. Cô ấy vui vẻ đồng ý.

Sau sự việc đó, tôi biết rằng mọi sự đã diễn ra một cách không suôn sẻ vì tâm tôi không chính. Tôi đã chính lại suy nghĩ của mình và tiếp tục trò chuyện với các đồng nghiệp khác. Chỉ trong vòng một ngày, tất cả những người đồng nghiệp trong nhóm làm việc của tôi đã ký vào đơn thỉnh nguyện, chỉ chừa lại duy nhất người đồng nghiệp nữ kia. Tôi muốn cô ấy có một cơ hội nữa để biểu đạt ý kiến và sắp xếp vị trí của mình trong tân vũ trụ, và thật tình cờ là chiều hôm ấy tôi đã gặp cô ấy ở trong nhà vệ sinh. Lúc đó chỉ có hai chúng tôi. Tôi hỏi cô ấy một cách rất tự nhiên, “Thế nào rồi? Cô đã hiểu thêm về việc tôi nói với cô buổi sáng nay chưa? Cô có muốn thể hiện sự ủng hộ của mình bằng việc ký vào đơn thỉnh nguyện không?” Cô ấy đã đồng ý không một chút do dự. Khi tôi chính lại quan niệm của mình và hướng nội thì tình hình cũng chuyển biến sang hướng tích cực hơn.

Một tuần sau đó, một người đồng nghiệp lớn tuổi đến từ Ba Lan nói với tôi rằng anh ta rất tin những gì tôi làm. Tôi tặng anh ấy một bông hoa sen. Anh ấy đã đọc tấm thẻ mang thông điệp chân tướng, và đã tự mình tìm hiểu thêm về cuộc bức hại. Anh ấy nói rằng anh ấy rất cảm động bởi lòng từ bi và quyết tâm của tôi. Hơn hết, anh ấy đã được truyền cảm hứng từ việc tôi đã chủ động đi nói về chân tướng cho từng người biết. Anh ấy nói rằng, rất nhiều người có trong đầu những ý tưởng vĩ đại, nhưng hiếm ai có thể thực hiện từng bước nhỏ để cuối cùng đạt được những thành tựu lớn lao. Anh ấy nói tôi khác biệt, bởi vì tôi muốn nói cho mọi người biết về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp và thu thập chữ ký cho đơn thình nguyện, và tôi đã kiên trì hoàn thành những dự định của mình. Anh ấy nói anh ấy hết lòng ủng hộ tôi, và nếu tôi có cần sự hỗ trợ cho bất kì dự án nào trong tương lai, anh ấy sẽ sẵn lòng giúp đỡ. Đồng thời, anh cũng kể rằng anh ấy đặt những bông sen ấy ở một chỗ sạch sẽ và ngăn nắp trên bàn làm việc, ngắm nhìn nó mỗi ngày, và rất trân quý nó. Tôi đã rất cảm động khi thấy một chúng sinh có một sự hiểu biết sâu sắc về Đại Pháp và chân tướng. Tôi cũng cảm nhận được rằng Sư phụ đang khích lệ tôi thông qua người đồng nghiệp này. Con xin cảm ơn Sư phụ.

Khi tôi sắp hoàn tất việc thu thập chữ ký, và tôi chỉ chưa kịp nói chuyện với một vài đồng nghiệp mà tôi không biết quá rõ về họ, một bất ngờ thú vị đã xảy ra. Vì tôi đã tặng những người này bông sen Đại Pháp cũng như tấm thẻ giảng chân tướng, tôi quyết định là mình không nên để sót bất kỳ một chúng sinh nào. Tôi phát chính niệm, rồi can đảm bước đến trò chuyện với sáu người đồng nghiệp này. Lúc đầu, tôi chỉ nói chuyện với người trẻ nhất trong số họ, anh này ở cùng độ tuổi của tôi. Nhưng sau đó, những người khác cũng bắt đầu chăm chú lắng nghe cuộc nói chuyện của hai người chúng tôi. Sau khi nói chuyện và thu thập chữ ký từ tất cả sáu người, một người trong số họ, trông như là người quản lý, chỉ vào một nhóm người đứng không xa chúng tôi và bảo rằng tôi có thể thu thập chữ ký của những người đó . Tôi nhìn theo hướng tay của anh ấy, và nói rằng tôi không biết ai trong số họ cả. Anh ấy ngay lập tức đáp lại, “Không sao. Tôi quen biết họ. Hãy đi theo tôi.” Anh ấy sải bước đến nhóm người đó, và tôi nhanh nhảu đi theo. Khi đến chỗ bọn họ, anh ấy bảo, “Này, mọi người đều nên ký vào cái này. Bạn tôi đang thu thập chữ ký.” Những người đó hỏi về ý nghĩa của đơn thình nguyện này, người quản lý đó nói, “Đơn kiến nghị này thỉnh nguyện cho sự sụp đổ của Trung Cộng. Trung Cộng thật sự quá tà ác, mọi người đều nên ký.” Tôi đã rất bất ngờ và háo hức khi nghe anh ấy nói. Tôi đưa cho bọn họ ký tất cả các đơn kiến nghị mà tôi có, đồng thời nói cho họ biết vài điều về cuộc bức hại Pháp Luân Công ở Trung Quốc, và rằng tà đảng Trung Cộng là thế lực đứng đằng sau tội ác mổ cắp nội tạng. Nhiều người bạn của người quản lý đã chú ý đến sự ồn ào từ nhóm của chúng tôi, họ đến xem xem chuyện gì đang xảy ra, người quản lý bảo họ hãy nên ký vào những đơn kiến nghị đó, và họ đều ký. Tất cả các ô trống trên đơn kiến nghị mà tôi chuẩn bị nhanh chóng được điền vào; tôi thậm chí phải kẻ thêm 2 dòng để tất cả mọi người có thể ký. Tôi xin thành tâm cảm tạ Sư phụ đã an bài sự việc này. Dưới sự giúp đỡ của Ngài, tôi đã không bỏ lỡ cơ hội giảng chân tướng cho nhóm người thuần chính, đầy lòng trắc ẩn này chỉ vì tôi không quen biết họ.

Lời kết

Trong năm nay, tôi đã nỗ lực vượt qua rất nhiều quan niệm người thường, có lúc tôi thất bại, có lúc tôi thành công. Trong quá trình giảng chân tướng, có những lúc những nỗ lực của tôi đã được báo đáp bằng sự đón nhận của chúng sinh, cũng có những lúc lòng tôi tràn đầy hối tiếc vì đã để lỡ mất cơ hội. Bất luận thế nào, tôi luôn ghi nhớ lời giảng của Sư phụ trong kinh văn “Giảng Pháp trong chuyến đi quanh Bắc Mỹ [2002]”,

“Chớ nên giữ gánh nặng trên lưng ấy [chỉ vì sai lầm trong quá khứ], làm sai rồi thì chư vị cần làm tốt hơn. Sự việc trước đây có sao thì cũng không nhớ đến nữa, cần nghĩ đến là từ nay về sau làm sao cho tốt, thật sự có trách nhiệm với bản thân mình và chúng sinh.”

Tôi hết lòng biết ơn Sư phụ vì đã không từ bỏ tôi và đã dẫn dắt tôi quay về trên con đường tu luyện, tha thứ cho những lỗi lầm trong quá khứ của tôi, và cho tôi cơ hội thực hiện tốt hơn nữa trong tương lai. Tôi chỉ có thể trở nên tinh tấn hơn, tận dụng thời gian để tu luyện, làm ba việc và không phụ lòng từ bi vô biên của Sư phụ. Cảm tạ Sư phụ, xin cảm ơn các đồng tu.

*Original language.

發佈留言

發佈留言必須填寫的電子郵件地址不會公開。 必填欄位標示為 *