- English
- Chinese*
- Spanish
- Vietnamese
Finding the Root of My Attachments, and Cultivating Away Jealousy
Greetings Master, greeting fellow practitioners! My name is Courney. I am 26 years old, and I came to Australia in 2016 as a student. Last year, I made up my mind to stay, participate in Dafa projects, work hard to do the three things Master asks of us, cultivate away attachments, and assist Master in validating the Fa.
For a long time, I have had many hidden attachments buried deep in my heart. Because I didn’t study the Fa enough, I sometimes had thoughts that “cultivation is too difficult”, which twice left me vulnerable to the demon nature of wanting to give up. Each time I meditated, I had a hard time calming my mind. As soon as I sat down, my mind would become like a stormy sea and even over half an hour later, I still couldn’t be at peace. Master has said in Zhuan Falun,
“The real reason why you can’t quiet your mind is not due to your technique, or because you haven’t found the secret to success; but rather, that your mind, or what’s inside of your heart, is not pure. (The Ninth Talk, Zhuan Falun)
I want to abide by Master’s Fa principles, recognize my own attachments, and completely cultivate away these bad elements.
Deeply Hidden Jealousy
Last December, my local Fa study group decided to begin memorizing the Fa. During this time, I progressed very quickly through perseverance and by setting high standards for myself. When everyone else gradually stopped persisting, I still continued, and I began to develop an attachment of looking down on others. I didn’t realize it was jealousy at the time, and this soon became a source of pride for me. Bad thoughts began to emerge in my head like “I’m the best, I’m so great. I’m so far ahead of them, etc.” These thoughts were truly radical and biased, but in spite of my mistakes, our great and compassionate Master time and time again imprinted the Fa in my mind. During this time, I was also able to quit watching Internet videos and listening to popular music that I was once passionate about. This wasn’t like before, where I was actively suppressing my desires. Rather, I want to return to tradition. I have realized that I am a practitioner, and the sentimentality and love in ordinary people’s songs can only tarnish me and can’t do any good.
Perhaps Master saw my hidden attachment to jealousy and escalated my tribulations, but I was slow to realize it myself. Around the start of this year, a practitioner’s family shared some of their good news to everyone in our local group. That morning, one after another, everyone in our group congratulated them, and the atmosphere became quite joyous. In that moment, I blurted out, “Hey, this happened because I helped out! Don’t you remember how it was that day?” After saying this aloud, I realized that I had a strong attachment to showing off, in this case showing off how I played a key role in their good news. I also then better understood Master’s requirement of “Compassion” in “Truthfulness, Compassion, and Forbearance”. I asked myself, “Why didn’t I sincerely congratulate them like everybody else?” Instead, I had been resentful and thought, “How come in the past when I had good news, you all didn’t congratulate me so greatly? But instead, they were the ones to receive such warm congratulations from you all.” That night during group Fa study, I felt very annoyed at the people in the group and I didn’t want to read Fa with them. I knew that this was a very bad and evil mentality, and that I am not this kind of person. How could I have such evil thoughts? I told myself that if I didn’t read Fa with everyone that night, then I had given in to the Old Forces. Isn’t this exactly what the Gods in the old cosmos want to see? For me not to want to read the Fa and to see me fall? Thus, I let go of all my bad attachments then and there and began to read Zhuan Falun with everyone. As I studied the Fa, I was not sure if it was just the pain from sitting in the double-lotus position, but the whole time I felt that there was something leaving my body. I also felt great pressure, like that of a huge rock, weighing down on my heart and making it hard to breathe.
After I finished reading the Fa, my entire body felt much better and I suddenly felt that this whole situation was really nothing. When I saw this practitioner again, I said, “Congratulations!”, and this ‘congratulations’ was completely sincere and from the bottom of my heart. Afterwards, I felt that this huge rock in my heart had moved a bit, but I could feel its presence. I discussed this with my husband after I went home, and I realized that Master was giving me hints about my jealousy through my husband. My husband asked me, “Are you jealous just because everyone didn’t treat you as well?”, and I started to look within. I started to think about the situation from everyone else’s perspective, and I realized that they didn’t do anything wrong. Master was using this situation to enlighten me because I still had jealousy in my heart. That night, I read what Master said on August 12, 2000 in “Eliminate Your Last Attachment(s)”.
“In the human world, all individuals, organizations, and groups do things in human society in order to achieve something in this world. Dafa disciples, however, are getting rid of all ordinary human attachments–including the attachment to their human lives–in order to reach the realms of higher beings…” (Eliminate Your Last Attachment(s))
I began to sob in front of the computer, and I thought to myself that I should be able to let go of anything. No matter what the desire, it’s an attachment. I don’t want it, and I won’t recognize it. If some can even let go of the attachment to their human lives, then why should this attachment be so hard to get rid of?
The next day as I was meditating, I immediately achieved tranquility. That feeling was like Master said,
“When you sit there, you should feel wonderful and very comfortable as though you are sitting inside an egg shell; you will be aware of yourself practicing the exercise, but you feel that your whole body cannot move.” (The Eighth Talk, Zhuan Falun)
I knew that the rock wasn’t there anymore, and that my thoughts had become more pure. I only sat for 30 minutes, but my body felt light. When I got up, I found that I was crying. I could clearly feel that I had made a substantial improvement.
From then on, I could clearly recognize my attachments and acknowledge my problem with jealousy. But even though the large rock wasn’t there, I still felt that I was not completely cleansed. For a period of time when I couldn’t keep up regularly with Fa study, a phenomenon also arose where I sometimes hated hearing other people’s ideas. Master answered a disciple’s question in “Teaching the Fa in San Francisco, 2005” and said,
“Another situation is one where you might say, “I have cultivated wholeheartedly and carried it out through concrete actions, yet this [problem] is still happening.” That [occurs] because things developed over a long period of time have been separated into layers by factors pressed down here by beings from the old cosmos. So each time a layer is broken through, that layer is wiped out; then another layer is broken through and wiped out; and another is broken through and wiped out. In this way, they will become weaker and weaker, and there will be fewer and fewer of them. They won’t be gone all at once, and this is what leads you to experience that [feeling you have]. The same applies to many other human attachments, the same happens with them.”
I realized that I needed to steadily eliminate this attachment completely. When problems arise, I need to clearly recognize that it is jealousy rushing forth and at the same time, I should expose my other bad attachments. Through intensifying my Fa study and exercises, I began to take the Fa as my teacher, and conduct myself according to the Fa’s requirements.
Jealousy and Validating Myself
In the past when I worked on Dafa projects, I thought I was very capable and could do things independently, and I would frequently get into disagreements with practitioners when my ideas weren’t accepted. These conflicts weren’t the surface disputes like how ordinary people get physical at each other or point blame at each other. Rather, these conflicts created a sense of uneasiness in my heart. On the outside, I acted like everything was fine and pretended to accept things. But in actuality, my heart had become agitated and turbulent from the start.
When I compared my actions to the principles of Dafa, I realized that I had a very strong attachment to validating myself. I knew that this was a selfish mentality derived from the old cosmos. As a Dafa disciple, I should not have this sort of attachment and I need to eliminate it!
My jealousy brought on this attachment to validating myself, and it manifested it in various ways. When I saw others increasing their Fa study and doing the exercises more, I didn’t think to also encourage our other fellow practitioners to do the same and be more diligent because time waits for no one. In fact, my first thought was often, “Oh no, if you all become diligent, then what about me? This won’t do, you can’t all become better than me…” In the beginning, it was often this ordinary person’s competitive mentality that pushed me to study the Fa and do exercises every day. But as I began to truly study the Fa, do the exercises, and go out to validate the Fa and clarify the truth, doing the three things that a Fa-rectification Dafa disciple should do, our compassionate Master once again ignored my past wrongdoings and reminded me,
“Once you start to cultivate, you are fellow practitioners, and each of you is to return to your own heavenly kingdom. Whoever has cultivated well will be able to return, and no one can [do cultivation] on behalf of someone else.” (Fa Teaching at the 2007 New York Fa Conference)
I thought, it is truly whoever cultivates who obtains. Why am I always trying to cultivate others and looking at how others are doing? Practitioners don’t have any role models to follow. We all have our own paths, but all of us have to eliminate various ordinary human attachments and follow Master home with a pure heart.
I can now sense every time this attachment to validating myself begins to show, and I quickly start to measure these bad behaviors with Dafa’s principles of “Truthfulness, Compassion, and Forbearance”. When I encounter conflicts that are truly hard to endure, sometimes I blurt out things that I am not able to suppress. Afterwards, I feel very regretful and often tear up from Master’s reminders as I study the Fa. I tell myself that I am on a divine path, and that I shouldn’t have the attachments of ordinary people. Would the divine be swayed because of what someone else said or did?
Jealousy Originates From Selfishness
As I continued to dig deep into my heart, I realized that the root cause of my jealousy is selfishness. Firstly, if I could just use other practitioners as a mirror to look within myself about everything, I really should be thanking other practitioners for helping to push my cultivation forward. Secondly, how will I save sentient beings if I am based in selfishness? Master in Essentials for Further Advancement Vol. III, “The Closer to the End, the More Diligent You Should Be” said,
“You already know that the form of a Dafa disciple’s cultivation has one cultivate here, in the world, among ordinary people, and that the cultivation directly targets one’s mind. All human attachments and notions that interfere with validating the Fa and saving sentient beings must be removed. For cultivators traveling a divine path, is it really that hard to get rid of those attachments that arise from human thinking and to change those notions? If a cultivator doesn’t want to get rid of even those things, well, how is he to show that he’s a cultivator?”
When the coordinator of a project has an opinion on something, regardless of what I think, I should be cooperative and collaborate well. If something doesn’t get done or is not done well, I shouldn’t complain, but rather I should try to help improve the situation. Only then can I be worthy of the title of a Fa-rectification Dafa practitioner. Before, I would expect praise from others even whenever I did something trivial. Now, I follow “Truthfulness, Compassion, and Forbearance”. As Dafa disciples, our goal is the same and everything we do is to validate the Fa. It doesn’t matter who does it, as long you have the time and energy to do it well!
Conclusion
When I was younger, my cultivation state was at the point where when my family would push me, I would read a little. If they didn’t push me, then I wouldn’t read. Since obtaining the Fa when I was five years old, I have now already wasted 21 years. Now, my cultivation state is to the point that I’m not tired when I wake up early every day. After finishing meditation, my legs feel light and ready for the day, and the more I study the Fa, the more energized I feel. I’m not tired even if I read until 11 PM at night. This is something I have never felt before in the past.
As I’ve now caught up with studying the Fa and sending forth righteous thoughts regularly, it’s no longer as difficult to clarify the truth, and the level of my article writing has improved as well. Before, when practitioners would say, “You improved so quickly” or “Your article is so well-written”, I would become very happy and get carried away. Now, I just remember Master’s words.
“Breakthroughs will occur if you keep up your Fa-study. Only by studying the Fa well can you validate the Fa, and only by studying the Fa well can you do better. Many practitioners have found themselves able to think about things that they didn’t know how to do before in a more creative, comprehensive way thanks to Fa-study, and they are able to do anything with great proficiency. That is what comes about when you study the Fa well.” (Fa Teaching at the 2007 New York Fa Conference)
All my wisdom was imparted to me by Master. As long as I study the Fa well and do the three things well, I will improve.
Thank you Master for your compassionate salvation. I won’t disappoint Master and Dafa’s grace. I will let go of my human attachments, always consider others first, and always measure myself with the Fa and look within when I encounter situations that stir my heart. I must follow Master home, and I also must pull my fellow practitioners to come home with me. The sentient beings in our universes await us to cultivate diligently and return home.
There is not much time left! Do well the three things Master asks of us. Cultivate with the ultimate dedication and effort in the remaining time that’s left.
Once again, thank you great and compassionate Master. Thank you, fellow practitioners.
Above is my small experience sharing. If there is anything not according to the Fa, please kindly correct me.
Minghui Article Link: Finding and Eliminating the Root of Attachments
找到執著的根源修去嫉妒心
尊敬的師父好,同修好!我叫欣欣,今年26歲,於2016年到澳洲求學,去年下決心繼續留在海外並加入證實法的項目中,努力做好師父要求的三件事,修去執著、助師正法。
一直以來,隱藏在我內心深處的執著太多,又因學法不夠有時甚至產生「修煉太難」、還曾有兩次想放棄的魔性暴露出來。我每次打坐都很難入靜,一坐下來腦子裏就翻江倒海,半個多小時過去也不得清凈。
「人靜不下來的根本原因,不是什麽手法上的問題,不是因為有什麽絕招兒,而是你的思想、你的心不凈。」(《轉法輪》<第九講>)
我想遵照師父的法理,公開自己的執著,徹底修掉這不好的物質。
隱藏之深的妒嫉心
去年12月項目小組裡自發開始一起背法,在背法的這段時間裏,憑著毅力和對自己的要求我的進度很快,之後漸漸大家沒有那麽堅持的時候,我還在挺著,這時候我就產生了一種看不上別人的心,當時不清楚那是妒嫉心,隨後便開始沾沾自喜,冒出「我最厲害了、我真棒、我比他們都走在前頭等」不好的思想念頭。思想確實極端有偏差,但慈悲偉大的師父不計我的過錯還是一次次將法打到我的腦中。在這期間,我戒掉了一度迷戀的視頻和流行歌曲,這不是靠著抑制自己的欲望,而是意識到我是煉功人,要回歸正統,常人歌曲中的情啊、愛啊的東西只能玷汙我,起不了什麽好作用。
可能是師父看到我隱藏很深的妒嫉心,弟子自己卻遲遲沒有意識到,師父便把難提了上來。去年12月底今年1月初,小組有同修家有喜事,早上大家知道後,紛紛對他們表示祝賀,氣氛很是歡樂。我當時直接就說「哎,還是我幫的忙呢!記得那天事情是這樣的……」說出來後,一方面是自己意識到有很強的顯示心在裡面,顯示自己在其中起到了很關鍵的作用;另一方面,我對師父要求的「真、善、忍」三個字中的「善」有了體會,我問自己:「為什麽我沒有像大家一樣去真心的祝福他們呢?」;其中我還有怨恨心:「為什麽同在一個小組裡,我先前有喜事的時候你們沒有這樣『大張旗鼓』的祝福我,反而他們就受到你們那麽熱情的恭喜……」這是我當時所有的心理活動。晚上到了例行小組學法的時間,我就特別「討厭」組裡的人,我不想和這些人一起學法,我知道這個想法非常的壞、非常的邪惡,我不是這樣的人,怎麽可以有這樣的惡念?!我告訴自己,如果今天晚上我不學法,我就是被舊勢力鉆了空子,舊宇宙的神不是就希望看到我不學法、看到我墮落嗎?於是我就放下一切不好的念頭,端起《轉法輪》與大家一起學法。在學法的過程中,不知是因盤腿疼消業的緣故還是怎麽的,我總覺的有東西正從我身體離開,但卻有個大石頭始終壓在我的心臟上,連喘氣都很悶。
讀完法後,我身體舒服多了,我覺得這一切都不是事,當看到這位同修的時候,我說:「恭喜妳呀!」這一句真的是發自內心的祝福,發自內心的恭喜,不摻雜任何一絲雜念。隨後我就感到,這個心臟上的大石頭移了點位置,但是能感覺到石頭還在。回家後我與先生交流,師父借他的嘴告訴我,這是妒嫉心的體現,先生問我:「妳是不是妒嫉大家沒有對妳那麽好?」然後我開始向內找,站在所有人的角度想了一遍,我發現別人沒有做錯什麽,都是因為我自己心裡有妒嫉存在,師父便讓我知道。當天晚上讀到師父在2000年8月12日《去掉最後的執著》中的話:
「人世間一切人、一切組織與團體,都是想在世間得到什麽而在人類社會有所為的;而大法弟子們是去掉一切常人執著,包括對人的生命的執著,從而達到更高層生命境界……」
我開始對著電腦啜泣,心裡想我什麽都能放下,不管是什麽心都是我的執著,我都不要、不承認,連命都可以放棄,為什麽這顆心就那麽難去?
第二天早上打坐,一下子就入靜了,那種感覺就像師父說的那樣:
「感覺自己好象坐在雞蛋殼裏裡一樣美妙,非常舒服的感覺,知道自己在煉功,但是感覺全身動不了。」(《轉法輪》<第八講>)
我知道那個石頭已經不在了,我的思想也變的更加純凈,只坐了半小時就渾身輕松,起來時發現自己流淚了,明顯感覺自己有了質的升華。
那以後,我能清晰認識到自己的執著,知道自己有妒嫉心問題。沒了大石頭,卻總有種去不幹凈的感覺。一段時間學法又跟不上來時還會有憎惡其他人的想法出現,師父在《2005年舊金山法會講法》中回答弟子問題時說,
「如果你們真的把這些東西看的那麽重,就能夠克制它,那你就能夠消弱它,漸漸的徹底的去除掉。如果你覺的我知道了,也挺著急,但是實踐中你並沒有真正去克制它、抑制它,其實你只是停留在只是看到、感到這種思想的活動,你沒有抑制它的行為。也就是說,你只是想到了並沒有實踐去修。再有一點,你說我也用心修了,我實踐中也這樣做了,還有,會有這種情況。因為呀,長時間養成的東西也被舊的宇宙生命壓下來的因素層層分割,所以呢,每突破一層,去掉一層,突破一層,去掉一層,突破一層,去掉一層,所以它越來會越弱,越來越少。它不會一下全都去掉,有這種表現。包括許多其它的常人心,也是這樣的表現。」
我明白我要慢慢徹底去除幹凈。矛盾來時,我能清楚的意識到是那嫉妒心又湧出來,同時牽引其他不好的心出來,隨著加緊學法煉功,我開始學著以法為師,對照大法的要求去做。
妒嫉心與證實自己的問題
先前在項目中,由於覺的自己很厲害,可以獨當一面,當自己的想法不被認同時,我就經常與同修起爭執,這爭執不是指常人那種表面上動手、互相指著說,而是在心裡忿忿不平。我表面上裝作沒有事或假情假意接受,其實內心早就波瀾四起。
當我將自己的行為與法理對照時,發現自己有非常強烈的證實自己的心,我知道這是舊宇宙為私的觀念,而我作為大法弟子,絕不應該有這種心存在,必須去掉!
由於妒嫉而跑出來的證實自己的心還體現在,別人抓緊學法煉功時,我不是加緊敦促我的同修們繼續精進,時間不等人,而是首先想到「哎呀,你們都精進了,那我怎麽辦啊,不行啊,你們都比我厲害了可不行……」常人中那種爭強好勝的心逼我每天學法煉功,一開始是在這種心趨勢下,但當我真正學法煉功、出去證實大法講真相,做一個正法時期大法弟子該做的三件事時,慈悲的師父再一次不計過往之過再次點化我,
「你們一旦修煉了,你們就是同修,各自回各自的天國。誰修好了誰回去,誰也代替不了誰。」(《二零零七年紐約法會講法》)
我想,這真的是誰修誰得,為什麽我總要去修別人呢?眼睛總要看著別人,修煉人是沒有榜樣的,每個人的路都不同,但都要在大法中去掉各種常人的執著心,幹幹凈凈的跟著師父回家啊。
現在每當證實自己的心上來時,我都能感應到,還會迅速將自己的惡劣行為與大法真善忍原則對照,有時矛盾觸及到我的人心,很難忍的時候,我沒抑制住就脫口而出什麽話,事後我都會非常懊悔,學法時常常受到師父點化而流淚。我告訴自己,我是走在神的路上,我不能有常人的那種心,神會因為別人說了什麽做了什麽就動搖嗎?
妒嫉心是為私的
妒嫉心是為私的。繼續深挖自己的內心,產生妒嫉的根源是私。其一,如果事事都能向內找,把同修當成自己的一面鏡子,我應該感謝同修們無形中的敦促;其二,我為私,怎麽去救度眾生?師父在《越最後越精進》中說:
「你們已經知道大法弟子修煉的方式是在世間常人中修煉,修煉中又直指人心。人的執著,幹擾證實法、救度眾生的觀念,都是必須去除的。對於走在神路上的修煉者,除去這些人心的執著與觀念的改變就那麽難嗎?如果一個修煉的人連這些都不想去除,那麽修煉人的體現是什麽呢?」
此外,當協調某件事的負責人提出什麽想法時,不管我自己是什麽樣的想法,都要默默配合好。哪裡沒做或做的不好的地方,不要埋怨,自己去默默補充就好,這才能是配得上正法時期大法弟子稱號的修煉人。以前真是做了一點雞毛蒜皮的好事都指望別人稱贊,現在就是真善忍,既然我們的目標是一樣的,又都是證實法的事,那誰來做不一樣,有時間有精力就做好!
結語
以前我的狀態是家人推我下,我就學一點,不推不學,從5歲得法至今已經荒廢了整整21年。現在我的狀態就是每天早起也不困,打完坐後兩條腿輕松的要上天;而且學法越學越精神,晚上學到11點也不困,要想睡覺的話只要一打開YouTube就迷糊……這是我以前從來都沒有過的感覺。
當學法煉功發正念都跟上來,講真相就不難開口了,我的寫作水平也上升了。當同修說「妳提高很快」,或「妳文章寫的真好」時,以前會有歡喜心出來,現在就記著師父的話:
「學法要是跟上就會有突破。學好了法才能證實法,學好了法才能做的更好。很多學員以前不會的事情通過學法思想開闊了,什麽都能夠做的得心應手,法學的好就會這樣。」(《二零零七年紐約法會講法》)
我的智慧都是師父給的,只要我好好學法,做好三件事,我就會有提升。
感謝師尊的慈悲苦度,我定不辜負師父與大法的恩惠,去掉人心、凡事先想別人、遇到煩心事就與法對照向內找,我一定要跟著師父回家,也要拉著我的同修們一起回家,我們宇宙的眾生都在等著我們精進歸位。
時間真的不多了!做好師父要求的三件事,在最後的時間裡勇猛精進。再次感謝慈悲偉大的師尊,謝謝同修。以上是我個人修煉的一點體悟,如有不在法上的地方,請同修慈悲指正。
明慧網發表鏈接:找到執著的根源修去妒嫉心
¡Saludos venerado Maestro, saludos compañeros practicantes!
Encontrando la Raíz de Mis Apegos y Desechando La Envidia
Me llamo Courney. Tengo 26 años y vine a Australia en 2016 como estudiante. El año pasado, decidí quedarme aquí, participar en los proyectos de Dafa, trabajar duro para hacer las tres cosas que Shifu nos pide, cultivar apegos, y ayudar a Shifu a validar el Fa.
Durante mucho tiempo, he tenido muchos apegos ocultos enterrados en lo profundo de mi corazón. Debido a que no estudie el Fa lo suficiente, a veces pensaba que “la cultivación es demasiado difícil”, lo que me dejó vulnerable dos veces a la naturaleza demoniaca de querer rendirme. Cada vez que meditaba, me costaba mucho calmar mi mente. Tan pronto como me sentaba, mi mente se volvía como un mar tormentoso e incluso más de media hora después, todavía no podía estar en paz. Shifu ha dicho en Zhuan Falun,
“Es decir, la causa fundamental por la que el hombre no puede aquietarse no es un problema de técnicas ni de no tener algún método especial, sino que tus pensamientos y tu corazón no están limpios.” (Novena Lección, Zhuan Falun)
Quiero cumplir con los principios del Fa de Shifu, reconocer mis propios apegos y desechar completamente estos elementos malos.
Celos Profundamente Ocultos
El diciembre pasado, mi grupo de estudio local deicidio comenzar a memorizar el Fa. Durante este tiempo, progrese muy rápidamente a través de la perseverancia y estableciendo altos estándares para mí. Cuando todos los demás gradualmente dejaron de persistir, yo seguí adelante y comencé a desarrollar un apego, menospreciando a los demás. No me di cuenta de que eran celos en ese momento, y esto pronto se convirtió en una fuente de orgullo para mí. Comenzaron a surgir malos pensamientos en mi cabeza como, “Soy la mejor, soy genial. Estoy muy por delante de ellos, etc.” Estos pensamientos eran verdaderamente radicales y parciales, pero a pesar de mis errores, nuestro gran y misericordioso Shifu imprimió una y otra vez el Fa en mi mente. Durante este tiempo, también pude dejar de ver videos de Internet y escuchar música popular que alguna vez me había apasionado. Esto no era como antes, donde estaba reprimiendo activamente mis deseos. Más bien, ahora quiero realmente volver a la tradición. Me he dado cuenta de que soy una practicante, y el sentimentalismo y el amor en las canciones de la gente común solo pueden empañarme y no pueden hacerme ningún bien.
Tal vez Shifu vio mi apego oculto a los celos y aumento mis tribulaciones, pero me tardo tiempo en darme cuenta. A principios de este año, la familia de un practicante compartió algunas de sus buenas noticias con todos en nuestro grupo local. Esa mañana, uno tras otro, todos en nuestro grupo local los felicitaron, y el ambiente se volvió bastante alegre. En ese momento exclamé, “¡Oye, esto sucedió porque yo ayudé! ¿No recuerdas cómo fue ese día?” Después de decir esto en voz alta, me di cuenta de que tenía un fuerte apego a ostentar, en este caso presumiendo como yo serví como un aspecto clave en las buenas noticias. Entonces también entendí mejor el requisito de Shifu de “Benevolencia” en “Verdad, Benevolencia, y Tolerancia”. Me pregunté, “¿Por qué no los felicité sinceramente como todos los demás?” En cambio había estado resentida y pensé, “¿Cómo fue que en el pasado cuando tuve buenas noticias, no me felicitaron tanto? Pero en cambio, fueron ellos quienes recibieron tan cálidas felicitaciones de todos ustedes”. Esa noche durante el estudio grupal del Fa, me sentí muy molestada con las personas del grupo y no quería estudiar el Fa con ellos. Sabia que esta era una mentalidad muy mala y malvada, y que no soy este tipo de persona. ¿Cómo podría tener esos malos pensamientos? Me dije que si no estudiaba el Fa con todos esa noche, entonces me había entregado a las viejas fuerzas. ¿No es esto exactamente lo que los Dioses en el viejo cosmos quieren ver? ¿Qué no quiera estudiar el Fa y verme caer? Entonces solté todos mis malos apegos y comencé a estudiar Zhuan Falun con todos. Mientras estudiaba el Fa, no estaba segura de si era solo el dolor de estar sentada en la posición de doble loto, pero todo el tiempo sentí que había algo saliendo de mi cuerpo. También sentí una gran presión como la de una roca enorme que pesaba sobre mi corazón y me dificultaba respirar.
Después de estudiar el Fa, todo mi cuerpo se sintió mucho mejor y de repente sentí que toda esta situación era realmente nada. Cuando volví a ver a este practicante le dije, “¡Felicidades!”, y estas “felicitaciones” fueron completamente sinceras y desde el fondo de mi corazón. Después sentí que esa enorme roca en mi corazón se había movido un poco, pero todavía podía sentir su presencia. Discutí esto con mi esposo después de irme a casa, y me di cuenta de que Shifu me estaba dando pistas sobre mi envidia a través de mi esposo. Mi esposo me pregunto, “Sientes envidia porque todos no te trataron bien?”, y entonces comencé a mirar dentro. Empece a pensar sobre la situación desde la perspectiva de todos los demás, y me di cuenta de que ellos no habían echo nada mal. Shifu estaba usando esa situación para iluminarme porque todavía tenía envidia en mi corazón. Esa noche leí lo que Shifu dijo el 12 de agosto del 2000 en Eliminen sus últimos apegos
“En el mundo humano, todos los individuos, organizaciones y grupos hacen cosas en la sociedad humana con el fin de obtener algo en este mundo. Sin embargo, los discípulos de Dafa están eliminando todos los apegos humanos comunes –incluyendo el apego a su vida humana– para poder alcanzar los reinos de seres más elevados.” (Eliminen sus últimos apegos)
Comencé a sollozar frente a la computadora y pensé que debería ser capaz de soltar cualquier cosa. No importa cual sea el deseo, es un apego. No lo quiero y no lo reconoceré. Si algunos incluso pueden dejar de lado el apego a sus vidas humanas, ¿por qué es tan difícil deshacerse de este apego de envidia?
Al día siguiente, mientras meditaba, inmediatamente logre tranquilidad. Ese sentimiento fue como dijo Shifu,
“Puede surgir que, estando sentado allí, te sientes tan maravilloso como si estuvieras sentado dentro de una cáscara de huevo, con una sensación muy confortable, sabes que tú mismo estás refinando gong pero sientes que el cuerpo entero no puede moverse.” (Octava Lección, Zhuan Falun)
Sabia que esa roca ya no estaba allí, y que mis pensamientos se habían vuelto más puros. Solo me senté por 30 minutos, pero mi cuerpo se sintió ligero. Cuando me levante, descubrí que estaba llorando. Pude sentir claramente que me había mejorado sustancialmente.
De ahí en adelante pude reconocer claramente mis apegos y reconocer mi problema con la envidia. Pero a pesar de que la gran roca no estaba allí, todavía sentía que no estaba completamente limpia. Durante un periodo de tiempo en el que no podía seguir regularmente el estudio del Fa, también surgió un fenómeno en el que odiaba escuchar las ideas de otras personas. Shifu respondió la pregunta de un discípulo en Exponiendo el Fa en San Francisco, 2005 y dijo,
“Otra situación es una en donde puedes decir: “Me he cultivado sinceramente y lo he llevado a cabo mediante acciones concretas, pero aún sigue ocurriendo”. Esto [ocurre] porque las cosas desarrolladas en un largo período de tiempo han sido separadas en capas por los factores que los seres del viejo cosmos presionaron aquí. Así que cada vez que una capa es atravesada, esa capa es eliminada; entonces otra capa es atravesada y eliminada; y otra es atravesada y eliminada. De esta manera, se volverán más y más débiles, y habrá menos y menos de ellas. No se irán todas de una vez, y esto es lo que hace que experimentes eso. Lo mismo aplica a muchos otros apegos humanos, lo mismo pasa con ellos.”
Me di cuenta de que necesitaba eliminar constantemente este apego por completo. Cuando surgen problemas necesito reconocer claramente mi envidia, y al mismo tiempo debo exponer mis otros apegos malos. Al intensificar mi estudio del Fa y práctica de ejercicios, comencé a tomar el Fa como mi maestro y a comportarme de acuerdo con los requisitos del Fa.
Envidia y Validándome
En el pasado cuando trabajaba en proyectos de Dafa pensaba que era muy capaz y que podía hacer las cosas de forma independiente, y frecuentemente me ponía en desacuerdos con practicantes cuando mis ideas no eran aceptadas. Estos conflictos no fueron las disputas superficiales, como la forma en que la gente común se enfrenta físicamente entre si o se culpan mutuamente. Más bien, estos conflictos crearon una sensación de inquietud en mi corazón. En el exterior actué como si todo estuviera bien y fingí aceptar cosas. Pero en realidad, mi corazón se había agitado y puesto turbulento desde el principio.
Cuando compare mis acciones con los principios de Dafa, me di cuenta de que tenía un fuerte apego a validarme. Sabía que era una mentalidad egoísta derivada del viejo cosmos. Como discípula de Dafa, ¡no debería tener este tipo de apego y necesito eliminarlo!
Mi envidia provocó este apego a validarme, y se manifestó en varias formas. Cuando vi a otros aumentar su estudio del Fa y hacer más los ejercicios, no pensé en animar a nuestros compañeros practicantes a hacer lo mismo y ser más diligentes porque, al final, el tiempo no espera a nadie. De hecho, mi primer pensamiento fue a menudo, “Oh, no, si todos se vuelven diligentes, ¿qué hay de mí? Esto no funcionará, no todos pueden ser mejores que yo…” Al principio, esta era la mentalidad competitiva de persona común que me empujaba a estudiar el Fa y hacer los ejercicios todos los días. Pero cuando comencé a estudiar verdaderamente el Fa, hacer los ejercicios y salir a validar el Fa y aclarar la verdad, haciendo las tres cosas que un discípulo de Dafa de rectificación del Fa debería hacer, nuestro Shifu compasivo una vez más ignoró mis malas acciones pasadas y me recordó,
“Una vez que empiezan a cultivarse, son compañeros practicantes, y cada uno de ustedes debe regresar a su propio reino celestial. Quien se cultive bien podrá regresar, y nadie puede en lugar de otro.” (Enseñando el Fa en el Fahui de Nueva York de 2007)
Pensé, es realmente el que cultiva quien obtiene. ¿Por qué siempre trato de cultivar a los otros y veo cómo les va a los demás? Los practicantes no tienen ningún modelo para seguir. Todos tenemos nuestros propios caminos, pero todos tenemos que eliminar varios apegos humanos comunes y seguir a Shifu a casa con un corazón puro.
Ahora puedo sentir cada vez que este apego a la validación comienza a mostrarse, y rápidamente empiezo a medir estos malos comportamientos con los principios de Dafa de “Verdad, Benevolencia, y Tolerancia”. Cuando me encuentro en conflictos que son realmente difíciles de soportar, a veces dejo escapar cosas que no puedo reprimir. Después, me siento muy arrepentida y, a menudo, lloro por los recordatorios de Shifu mientras estudio el Fa. Me digo a mi misma que estoy en un camino divino y que no debería tener los apegos de la gente común. ¿Sería influido un ser divino por lo que alguien más dijo o hizo?
La envidia se origina del egoísmo
Mientras continuaba mirando profundamente en mi corazón, me di cuenta de que la causa de mi envidia se originaba del egoísmo. Primero, si pudiera usar a otros practicantes como un espejo para mirar internamente acerca de todo, realmente debería estar agradecienda a otros practicantes por ayudarme a impulsar mi cultivación. En segundo lugar, ¿cómo salvaré seres conscientes si estoy basada en el egoísmo? En Escrituras esenciales para mayor avance (III): “Cuanto más se acerca el final, más diligentes deben ser” Shifu dijo,
“Ustedes ya saben que la forma de cultivación de los Dafa dizi es la de cultivarse en el mundo de la gente común, y que la cultivación apunta directamente al corazón del hombre. Todos los apegos y nociones humanos que interfieren con la validación del Fa y la salvación de los seres conscientes deben ser eliminados. Para cultivadores en el camino divino, ¿es realmente tan difícil deshacerse y cambiar esos apegos y esas nociones? Si un cultivador no se quiere deshacer ni siquiera de esas cosas, bueno, ¿cómo mostrará que es un cultivador?”
Cuando el coordinador de un proyecto tiene una opinión sobre algo, independientemente de lo que piense, debería cooperar y colaborar bien. Si algo no se hace o no se hace bien, no debería quejarme, sino que debería tratar de ayudar a mejorar la situación. Solo entonces puedo ser digna del título de practicante de Dafa de rectificación del Fa. Antes, esperaba elogios de los demás, incluso cuando hacia algo trivial. Ahora, sigo “Verdad, Benevolencia, y Tolerancia”. Como Dafa dizi, nuestro objetivo es el mismo y todo lo que hacemos es para validar el Fa. ¡No importa quién lo haga, siempre y cuando tengas el tiempo y la energía para hacerlo bien!
Conclusión
Cuando era más joven, mi estado de cultivación estaba en el punto donde mi familia me empujaba, entonces leía un poco. Si no me empujaban, entonces no leía. Desde que obtuve el Fa cuando tenía cinco años, ya he perdido 21 años. Ahora mi estado de cultivación está en el punto donde no estoy cansada cuando me levanto temprano todos los días. Después de terminar la meditación, mis piernas se sienten livianas y listas para empezar el día, y cuanto más estudio el Fa, más energía siento. No estoy cansada incluso si leo hasta las 11 de la noche. Esto es algo que nunca antes había sentido en el pasado.
Como ahora me puse a estudiar el Fa y enviar pensamientos rectos con regularidad, ya no es tan difícil aclarar la verdad, y el nivel de mis artículos de cultivación también ha mejorado. Antes cuando otros practicantes decían, “Mejoraste tan rápido” o “Tu artículo está tan bien escrito”, me sentí muy feliz y me dejé llevar. Ahora solo recuerdo las palabras de Shifu.
“Los avances ocurrirán si mantienes el paso en el estudio del Fa. Solo estudiando bien el Fa puedes validar el Fa, y solo estudiando bien el Fa puedes hacerlo mejor. A través del estudio del Fa, cuando los pensamientos se abren, pueden hacer fácilmente y con eficiencia muchas cosas que antes los estudiantes no podían hacer. Esto ocurrirá cuando estudies bien el Fa.” (Enseñando el Fa en el Fahui de Nueva York de 2007)
Toda mi sabiduría fue impartida por Shifu. Mientras estudie bien el Fa y haga bien las tres cosas, mejoraré.
Gracias Shifu por su compasiva salvación. No decepcionaré a Shifu y la gracia de Dafa. Dejaré ir mis apegos humanos, siempre considerando a los demás primero, y siempre me mediré con el Fa y miraré hacia adentro cuando encuentre situaciones que muevan mi corazón. Debo seguir a Shifu a casa, y también debo ayudar a mis compañeros practicantes para que vengan a casa conmigo. Los seres conscientes en nuestros universos nos esperan para cultivarnos diligentemente y regresar a casa.
¡No queda mucho tiempo! Haz bien las tres cosas que Shifu nos pide. Cultivate con la máxima dedicación y esfuerzo en el tiempo restante que queda.
Una vez más, gracias gran y compasivo Shifu. Gracias compañeros practicantes.
Arriba esta mi pequeña experiencia para compartir. Si hay algo que no esta de acuerdo con el Fa, por favor, corríjanme.
Đào ra gốc rễ của chấp trước và tu khứ tâm tật đố
Con xin kính chào Sư phụ, xin chào các đồng tu! Tên tôi là Courney. Năm nay tôi 26 tuổi, tôi đã đến nước Úc du học vào năm 2016. Năm ngoái, tôi đã quyết định ở lại Úc và tham gia hạng mục Đại Pháp, chăm chỉ làm ba việc mà Sư phụ yêu cầu chúng ta, tu khứ chấp trước và trợ Sư chính Pháp.
Đã từ lâu, tôi đã có nhiều tâm chấp trước ẩn giấu chôn sâu trong tâm. Vì tôi không học Pháp đầy đủ, nên đôi khi tôi đã nghĩ rằng “tu luyện thật khó quá,” suy nghĩ này đã khiến tôi hai lần trượt ngã theo ma tính và muốn từ bỏ tu luyện. Tôi đã gặp nhiều khó khăn và tâm trí khôngtĩnh lại được mỗi khi đả tọa. Ngay khi tôi ngồi xuống, trong đầu tôi như sông biển đảo lộn, và cả hơn nửa tiếng sau, tôi vẫn không thể bình tâm lại được. Sư phụ giảng, “Cũng nói, nguyên nhân căn bản làm người ta không tĩnh lại được, không phải là vấn đề thủ pháp, không phải vì có tuyệt chiêu nào đó, mà là vì tư tưởng của chư vị, cái tâm của chư vị không tịnh.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)
Tôi muốn chiểu theo Pháp lý của Sư phụ, nhận ra tâm chấp trước của bản thân, và hoàn toàn tu khứ những nhân tố bất hảo này.
Tâm tật đố ẩn sâu
Tháng 12 năm trước, nhóm học Pháp địa phương của tôi đã quyết định học thuộc Pháp. Trong thời gian này, tôi tiến bộ rất nhanh vì sự bền bỉ và đặt yêu cầu cao cho bản thân mình. Ngay cả khi mọi người dần dần ngừng cố gắng, tôi vẫn tiếp tục, và tôi bắt đầu sinh tâm khinh thường người khác. Tôi đã không nhận ra đây là tâm tật đố, và nó nhanh chóng trở thành một niềm tự hào cho tôi. Những tư tưởng bất hảo như: “Tôi là tuyệt nhất, tôi thật giỏi, tôi tiến xa hơn họ rất nhiều, v.v.” Những suy nghĩ này thật quá khích và thiển cận, nhưng mặc cho lỗi lầm của tôi, Sư phụ vĩ đại và từ bi vẫn thường xuyên ghi nhớ Pháp trong đầu tôi. Trong thời gian này tôi cũng đã bỏ được thú vui coi video trên mạng Internet và nghe nhạc hiện đại mà tôi đã từng yêu thích. Trạng thái này khác trước kia khi tôi chỉ chủ động kìm nén những dục vọng của mình. Thay vào đó, tôi muốn trở về truyền thống. Tôi nhớ ra rằng tôi là một người tu luyện, và những nhân tố tình cảm và yêu đương trong âm nhạc người thường chỉ có thể hủy hoại tôi và không có gì tốt cả.
Có lẽ rằng Sư phụ thấy tâm tật đố ẩn sâu chưa từ bỏ được của tôi và làm tăng thêm khảo nghiệm cho tôi, nhưng tôi vẫn ngộ ra rất chậm. Đầu năm trước, một gia đình học viên chia sẻ tin vui với cả nhóm học Pháp. Sáng hôm ấy, tất cả mọi người thay phiên nhau chúc mừng họ, và bầu không khí trở nên vui vẻ. Trong lúc ấy, tôi buột miệng nói: “Này, chuyện ấy xảy ra vì tôi cũng có giúp đó! Bạn không nhớ ngày hôm đó ra sao à?” Sau khi nói ra, tôi nhận ra rằng mình có tâm hiển thị rất mạnh, hiển thị rằng tôi đóng góp một phần lớn trong tin vui của họ. Tôi sau đó cũng ngộ hơn về yêu cầu về “Thiện” trong “Chân, Thiện, Nhẫn” của Sư phụ. Tôi hỏi bản thân, “Tại sao tôi lại không thành tâm chúc mừng họ như những người khác?” Ngược lại, tôi còn oán hận và nghĩ rằng, “Vì sao trước đây khi tôi có tin vui, mọi người lại không chúc mừng tôi như thế? Thay vào đó, thì họ được nhận những lời chúc mừng thật ấm áp.” Đêm hôm đó khi học Pháp, tôi đã rất khó chịu với mọi người trong nhóm và không muốn học Pháp với họ. Tôi biết đây là một tư tưởng rất xấu xa, và tôi không phải là người như vậy. Sao mà suy nghĩ của tôi có thể bị khống chế bởi ma tính như vậy được? Tôi tự nhủ rằng nếu tôi không học Pháp chung với mọi người đêm đó, thì tôi đã theo an bài của cựu thế lực. Chẳng phải đây là cái mà cựu Thần trong cự vũ trụ muốn thấy sao? Cho tôi không thể học Pháp và rớt xuống? Vì vậy, tôi buông bỏ chấp trước ngay lúc ấy và học Pháp với mọi người trở lại. Khi tôi học vào lúc ấy, không rõ là có phải vì sự đau đớn khi ngồi song bàn không, nhưng cả thời gian đó tôi cảm giác như có thứ gì đó rời khỏi thân thể mình. Tôi cũng cảm thấy một áp lực mạnh, như một tảng đá lớn, đã ép xuống tim và làm tôi thấy khó thở.
Sau khi tôi học Pháp xong, cơ thể tôi cảm thấy tốt hơn rất nhiều và cả tình huống ấy không là gì cả. Khi tôi gặp lại người đồng tu ấy, tôi nói “Chúc mừng!” và lời nói này là thành tâm và từ đáy lòng của tôi. Sau đó, tôi cảm thấy tảng đá lớn trong tim tôi đã di chuyển được một chút, nhưng tôi vẫn cảm thấy được sự hiện diện của nó. Tôi nói chuyện này với chồng tôi khi về nhà, và nhận ra rằng Sư phụ đã điểm hóa cho tôi qua chồng tôi. Anh ấy hỏi, ” Em ghen tị chỉ vì mọi người không đối với em tốt bằng à?” và tôi đã hướng nội trở lại. Tôi bắt đầu nghĩ về tình huống này từ góc nhìn của mọi người, và tôi nhận ra rằng họ không làm gì sai cả. Sư phụ đã sử dụng tình huống này để giúp tôi ngộ ra rằng tôi còn tâm tật đố trong tâm. Đêm ấy, tôi đọc bài giảng của Sư phụ ngày 12 tháng 8 năm 2000 “Tống khứ chấp trước cuối cùng,”
“Hết thảy con người hết thảy các tổ chức cũng như đoàn thể nơi nhân thế dẫu muốn đạt được điều gì tại thế gian cũng là thuộc về xã hội nhân loại; còn các đệ tử Đại Pháp đều vứt bỏ hết thảy các chấp trước của người thường, bao gồm cả chấp trước đối với sinh mệnh con người, từ đó đạt đến cảnh giới sinh mệnh tầng cao hơn…”
Tôi bắt đầu khóc trước màn hình vi tính, và tôi tự nhủ bản thân rằng tôi có thể buông bỏ tất cả mọi thứ. Không cần biết là dục vọng nào, chúng đều là tâm chấp trước. Tôi không muốn chúng, và tôi không thừa nhận chúng. Nếu có những học viên có thể buông bỏ chấp trước vào mạng sống con người của họ, thì tại sao tâm chấp trước này lại không buông bỏ được?
Ngày hôm sau khi tôi ngồi đả tọa, tôi ngay lập tức nhập định được. Cảm giác như Sư phụ giảng, “Sẽ xuất hiện là lúc ngồi ở đó, cảm giác bản thân mình mỹ diệu hệt như đang ngồi trong vỏ trứng gà, cảm giác thoải mái phi thường, biết rằng mình đang luyện công tại đó, cảm giác toàn thân bất động.” (Bài giảng thứ tám, Chuyển Pháp Luân)
Tôi biết rằng tảng đá ấy không còn trong tâm tôi nữa, và suy nghĩ của tôi đã trở nên thuần tịnh hơn. Tôi chỉ ngồi được 30 phút, nhưng cơ thể tôi cảm thấy rất nhẹ nhàng. Khi tôi đứng dậy, tôi thấy rằng mình đang khóc. Tôi cảm nhận rằng mình đã có một sự tiến bộ lớn.
Từ đó, tôi đã có thể phát hiện tâm chấp trước một cách rõ ràng và nhận ra vấn đề về tâm tật đố của mình. Nhưng dù cho tảng đá đó không còn trong tâm nữa, tôi vẫn cảm thấy tôi chưa hoàn toàn thanh trừ được nó. Có một khoảng thời gian khi tôi không thể duy trì thường xuyên học Pháp, tôi đã thỉnh thoảng ghét nghe ý kiến của người khác. Sư phụ trả lời câu hỏi của một học viên trong bài “Giảng Pháp tại Pháp hội San-Francisco năm 2005”,
“Còn một điểm nữa, chư vị nói ‘Tôi cũng chú tâm tu rồi, trên thực tiễn tôi cũng làm vậy rồi’, còn có, sẽ còn có loại tình huống đó. Là vì, những thứ được dung dưỡng mà thành qua thời gian lâu là đã bị sinh mệnh của cựu vụ trụ ấn vào đó những nhân tố phân chia ra thành các tầng; do đó, mỗi lần đột phá một tầng, thì hạ bỏ một tầng, đột phá một tầng, hạ bỏ một tầng, đột phá một tầng, hạ bỏ một tầng; vậy nên nó càng ngày sẽ càng yếu, càng ngày càng ít. Nó sẽ không lập tức [bị] tống khứ hoàn toàn, [mà] có biểu hiện như thế. Kể cả nhiều tâm người thường khác, cũng sẽ biểu hiện như thế.”
Tôi nhận ra rằng tôi cần phải liên tục tiêu trừ chấp trước. Khi có vấn đề nảy sinh, tôi cần phải nhận thức rõ ràng đó là tâm tật đố phản ánh, và đồng thời phơi bày những tâm chấp trước bất hảo khác. Qua việc tăng cường học Pháp và luyện công, tôi bắt đầu lấy Pháp làm Thầy và chiếu theo yêu cầu của Pháp.
Tâm tật đố và chứng thực bản thân
Trong quá khứ khi tôi tham gia các hạng mục Đại Pháp, tôi đã nghĩ rằng mình thật có bản sự và có thể làm việc một mình tôi, và đã thường xuyên gặp mâu thuẫn với các đồng tu khi ý kiến của tôi không được chấp nhận. Những mâu thuẫn này không phải như tranh cãi bề mặt như người thường dùng bạo lực hay đổ lỗi cho nhau. Thay vì vậy, những mâu thuẫn này lại làm tôi cảm thấy bất ổn trong tâm. Ngoài mặt, tôi hành xử như mọi chuyện vẫn bình thường và giả vờ chấp nhận mọi thứ. Nhưng thực ra, tâm tôi lại khó chịu và xáo động ngay từ lúc đầu.
Khi tôi so sánh hành xử của bản thân với các Pháp Lý, tôi nhận ra rằng tôi có một tâm chấp trước vào chứng thực bản thân rất mạnh. Tôi biết rằng đây là một tư tưởng tự tư bắt nguồn từ cựu vũ trụ. Là một đệ tử Đại Pháp, tôi không nên có chấp trước này và phải thanh trừ nó.
Tâm tật đố của tôi đã dẫn đến tâm chứng thực bản thân, và nó biểu hiện ra qua nhiều cách. Khi tôi thấy có học viên tăng cường học Pháp luyện công, tôi lại không nghĩ đến việc khích lệ những người khác bắt kịp và tinh tấn hơn vì thời gian không chờ đợi ai. Thực ra, niệm đầu tiên của tôi lại là, “Ô, nếu mọi người đều tinh tấn, còn tôi thì sao? Không được, các vị đâu thể tốt hơn tôi hết được…” Lúc đầu, chính là tư tưởng tranh đấu của người thường này mà đã đẩy tôi học Pháp và luyện công mỗi ngày. Nhưng khi tôi thực sự bắt đầu thực sự học Pháp, luyện công, và ra ngoài chứng thực Pháp và giảng chân tướng, làm ba việc mà đệ tử Đại Pháp thời chính Pháp nên làm, Sư phụ từ bi đã một lần nữa bao dung cho những lỗi lầm trong quá khứ của tôi và nhắc nhở tôi trong bài Giảng Pháp tại Pháp Hội New York năm 2007, “Không [nên] như thế; khi chư vị đã tu luyện rồi, chư vị chính là đồng tu, ai nấy về thiên quốc của mình. Ai tu tốt người ấy trở về, không ai thay thế cho ai được.”
Tôi nghĩ, thực sự là “ai luyện công thì đắc công”. Tại sao tôi luôn cố gắng tu người khác và nhìn người khác đang làm thế nào? Học viên không có khuôn mẫu để tu theo. Chúng ta đều có con đường riêng, nhưng tất cả chúng ta phải diệt trừ những tâm người thường khác nhau và về nhà với Sư phụ cùng trái tim thuần khiết.
Tôi bây giờ có thể cảm nhận được mỗi lần tâm chấp trước chứng thực bản thân khởi lên, và có thể nhanh chóng đối chiếu những hành vi bất hảo với nguyên lý “Chân, Thiện, Nhẫn” của Đại Pháp. Khi tôi đối mặt với những mâu thuẫn khó nhẫn được, thỉnh thoảng tôi lại không kìm nén được và buột miệng nói ra những gì không nên nói. Sau đó, tôi lại hối hận và khóc trước lời nhắc nhở của Sư phụ khi học Pháp. Tôi nhủ bản thân rằng tôi đang trên con đường thần thánh, và tôi không nên có tâm chấp trước người thường. Liệu Thần Phật có bị động tâm vì những gì người khác nói hoặc làm?
Tâm tật đố bắt nguồn từ vị tư
Trong khi tiếp tục đào sâu trong tâm mình, tôi nhận ra gốc rễ của tâm tật đố của tôi là tâm ích kỷ. Đầu tiên, nếu tôi có thể chỉ cần dùng các học viên khác làm gương để đối chiếu và hướng nội về mọi thứ, tôi thực sự nên cảm ơn họ vì đã giúp đẩy tiến trình tu luyện của tôi. Thứ hai, làm sao tôi có thể cứu chúng sinh nếu tôi còn nắm giữ tâm vị tư? Sư phụ giảng trong “Tinh Tấn Yếu Chỉ III”, “Càng về cuối càng tinh tấn“:
“Chư vị đã biết rằng phương thức tu luyện của các đệ tử Đại Pháp là tu luyện giữa những người thường tại thế gian, trong tu luyện cũng là ‘trực chỉ nhân tâm’. Chấp trước của con người, những quan niệm can nhiễu đến chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh, đều nhất định phải bị trừ bỏ. Đối với người tu luyện đang trên con đường trở thành Thần, lẽ nào trừ bỏ những chấp trước vào nhân tâm và cải biến quan niệm lại khó khăn đến vậy sao?
Nếu một người tu luyện mà ngay cả đến những thứ đó cũng không muốn buông bỏ, thì thể hiện của người tu luyện là gì?”
Khi người điều phối hạng mục có ý kiến về điều gì đó, mặc cho tôi nghĩ gì, tôi nên phối hợp và viên dung tốt. Nếu có việc gì chưa hoàn thành được hoặc làm chưa tốt, tôi không nên phàn nàn, mà thay vào đó nên giúp hoàn thiện việc đó. Chỉ khi ấy tôi mới có thể xứng đáng được danh hiệu là đệ tử Đại Pháp thời chính Pháp. Trước đây, tôi mong đợi lời khen từ người khác ngay cả khi tôi làm một việc nhỏ nào đó. Bây giờ, tôi chiểu theo “Chân, Thiện, Nhẫn”. Là đệ tử Đại Pháp, mục đích của chúng ta là như nhau và tất cả những gì chúng ta làm là để chứng thực Pháp. Không quan trọng là ai làm, miễn là chúng ta có thời gian và năng lượng để làm tốt!
Kết luận
Khi tôi còn nhỏ, trạng thái tu luyện của tôi là chỉ khi gia đình thúc đẩy tôi thì tôi mới học Pháp một ít. Nếu họ không nói gì thì tôi cũng không đọc. Từ khi đắc Pháp từ lúc năm tuổi đến giờ, tôi đã phí phạm 21 năm. Bây giờ, trạng thái tu luyện của tôi là tôi không còn mệt mỏi khi phải dậy sớm mỗi ngày. Sau khi đả tọa, chân tôi cảm thấy nhẹ nhàng và sẵn sàng cho một ngày mới, và khi tôi càng học Pháp, tôi càng cảm thấy tràn đầy năng lượng. Tôi không còn cảm thấy mệt dù khi tôi học Pháp đến 11 giờ đêm. Đây là trạng thái mà tôi chưa bao giờ trải qua trong quá khứ.
Bây giờ khi tôi thường xuyên duy trì học Pháp và phát chính niệm, việc giảng chân tướng không còn khó khăn nữa, và trình độ viết bài của tôi cũng đã tiến bộ. Trước đây, khi các đồng tu nói, “Bạn tiến bộ nhanh quá” hoặc “Bài viết của bạn thật hay!”, tôi thường thấy vui và hớn hở. Bây giờ, tôi chỉ nhớ lời giảng của Sư phụ.
“Học Pháp nếu theo kịp thì sẽ có đột phá. Học Pháp tốt rồi mới có thể chứng thực Pháp, học Pháp tốt rồi mới có thể làm các việc tốt hơn. Rất nhiều học viên có những việc trước đây không biết thì thông qua học Pháp mà tư tưởng đã mở rộng; điều gì cũng đều có thể làm được một cách thuận tay vừa ý, thì phải học Pháp tốt mới như vậy. Không phải nói là chư vị tu không tốt, [điều] tôi giảng là Pháp lý. Hãy đọc sách nhiều, học Pháp nhiều thì nhất định sẽ có trí huệ.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2007)
Tất cả trí huệ của tôi là được Sư phụ ban cho. Chỉ cần tôi học Pháp tốt và làm tốt ba việc, tôi sẽ tiến bộ.
Con cảm tạ Sư Tôn vì đã từ bi cứu rỗi con. Tôi sẽ không làm Sư phụ và Đại Pháp thất vọng. Tôi sẽ buông bỏ những tâm người thường, nghĩ đến người khác trước, và luôn đối chiếu với Pháp lý và hướng nội khi tôi gặp những tình huống làm tôi động tâm. Tôi phải về nhà cùng Sư phụ, và tôi cũng phải thúc đẩy các bạn đồng tu khác để chúng ta có thể cùng về nhà. Những chúng sinh trong thế giới của chúng ta đang chờ đợi chúng ta tu luyện tinh tấn và trở về.
Không còn nhiều thời gian nữa! Hãy làm tốt ba việc mà Sư phụ đã yêu cầu chúng ta. Tu luyện với hết thảy sự cống hiến và nỗ lực trong thời gian còn lại.
Một lần nữa, con cảm ơn Sư phụ vĩ đại và từ bi. Cảm ơn các đồng tu.
Trên đây là bài chia sẻ nhỏ của tôi. Nếu có gì không đúng với Pháp, xin các đồng tu hãy từ bi chỉ ra.
*Original language.